Ngày xuân tiêu tán - Chương 19 - 20
Cập nhật lúc: 2024-05-16 20:44:04
Lượt xem: 2,497
19
Đêm buông xuống, khắp Tử Cấm Thành đều sáng đèn.
Trong đó, nơi nhộn nhịp nhất vẫn là bên ngoài điện Võ Anh.
Hoàng huynh đã tổ chức yến tiệc lớn để chiêu đãi Tắc Nạp.
Những ngày này, do bị ta hành hạ ngày ngày nên nàng ta không thể biết được chuyện Tiêu Dật Hiên bị bệnh.
Tối nay là cơ hội thích hợp nhất để nàng ta đi ra ngoài, hẹn hò với Tiêu Dật Hiên, giãi bày nỗi lòng.
Sức khỏe của Tiêu Dật Hiên cũng dần hồi phục rồi, một đêm đáng giá ngàn vàng.
Vì vậy, ta đã cố tình rút đi hầu hết số lính canh trước cửa phòng Tiêu Dật Hiên.
Rượu qua ba tuần, Tắc Nạp lấy cớ đi vệ sinh mà ra ngoài, ta bảo Vinh Uyển theo sát đằng sau.
Nhà xí vốn ở bên trái, nào ngờ Tắc Nạp cứ thẳng một đường đi thẳng ta cung của ta.
Trong cung đèn nến lung lay, tỷ tỷ nũng nịu tựa vào lòng của Tiêu Dật Hiên.
"Chàng quên cốt nhục của chàng trong bụng ta sao? Mấy ngày nay cũng không tới thăm ta." Trong tiếng nức nở, tỷ tỷ vén áo choàng, vô số vết kim châm hiện ra trước mắt của Tiêu Dật Hiên.
"Chàng coi, muội ấy hằng ngày sai người dùng kim đ.â.m ta, tra tấn ta, căn bản không coi ta ra gì, chỉ vì bụng ta có cốt nhục của Chàng, Hiên ca, may mà hôm nay ta chạy nhanh, không thì ch//ết trong tay muội ấy rồi."
Tiêu Dật Hiên đập mạnh xuống giường, ho khan liên tục.
"Tiện nhân này, đối xử với muội như vậy, chờ ta khỏe lại xem ta trả thù cho muội thế nào."
Ngọn nến đỏ lắc lư, trong phòng tỏa ra hương thơm nồng nặc.
"Hiên ca." Giai nhân ở trong lòng, ai mà chống đỡ được.
Trong chớp mắt, hai người họ đã cởi bỏ y phục, nằm trên giường.
Khi đang âu yếm, Tắc Nạp đẩy mạnh cửa bước vào.
"Tốt lắm, tốt lắm, giờ còn bây giờ yêu đương vụng trộm ngay trên đầu ta nữa kia!"
20
Khi sự việc này truyền ta tai, ta đang trò chuyện với Vinh Uyển về thức ăn trên bàn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ngay-xuan-tieu-tan/chuong-19-20.html.]
Hoàng công công đứng bên tai hoàng huynh, thì thầm vài câu.
Hoàng huynh vừa ném chén trong tay đi thật xa.
Tỷ tỷ và Tiêu Dật Hiên quần áo không chỉnh tề dựa vào giường, Tắc Nạp như thần giữ cửa đứng bên cạnh trừng mắt nhìn hai người họ.
"Hoàng thượng, đây chính là tình hữu nghị khi đến hòa thân của Đại Lương sao? Đầu tiên là chạy tới Dạ Tần đem người bảo vệ, bây giờ... Bây giờ còn bảo vệ ngay lên giường nữa sao?!"
Lúc nổi giận, lý trí còn đâu.
Hoàng huynh lôi Tiêu Dật Hiên đang trần truồng ra khỏi giường, đá một cước thật mạnh vào người hắn.
"Loạn thần tặc tử! Có còn đặt trẫm vào mắt ngươi không."
Hoàng huynh đá rất chuẩn xác, mỗi cước đều trúng vào chỗ vết thương trên người của Tiêu Dật Hiên.
Tắc Nạp nhếch miệng cười, nhìn mọi chuyện diễn ra trước mắt.
Ta thấy thời cơ đã đến, bèn vội vàng tiến lên.
"Hoàng huynh đừng nóng giận, hoàng huynh không thấy tối nay chuyện này có quá nhiều điều kỳ quái sao?"
Hoàng huynh kiềm chế cơn giận, nhìn ta: "Ngươi nói thử xem."
Ta quay người nhìn Tắc Nạp: "Vừa nãy Vương gia nói là đi nhà xí, sao lại xuất hiện ở cung của muội được, từ cung muội đến đây cũng chỉ mất nửa khắc, nhưng tính từ lúc Vương gia đi đến giờ chắc cũng phải mất một khắc rồi."
Tất cả những người có mặt ở đây đều đã hiểu rõ.
Tỷ tỷ vội vàng quỳ xuống trên giường, vừa khóc vừa la: "Hoàng huynh, muội bị oan, muội nghe nói vì muội mà Tiêu tướng quân đã bị đánh trượng, nên muốn đến cảm tạ, nhưng nào ngờ vừa vào đến cửa đã cảm thấy khắp người bứt rứt, không thể điều khiển chính mình, rồi..."
Trong lúc hoảng loạn, tỷ tỷ nhìn về phía ấm trà bên cạnh.
"Nhất định là Tắc Nạp, hắn đã chán ghét muội, nên cố ý gài bẫy muội, lại còn trốn ở bên ngoài chờ thời cơ bắt gian!"
"Nếu không tin, hoàng huynh cứ cho thái y đến kiểm tra xem là biết."
Trong tình hình hiện tại, cho dù không có chuyện hạ thuốc thì cũng thành có rồi.
Có tra hay không cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Tắc Nạp thay đổi suy nghĩ, cười lớn tiến lên.
"Ta hiểu rồi, các ngươi muốn đổ tội này lên đầu ta, mặc dù Dạ Tần chúng ta là tiểu quốc, nhưng chúng ta cũng có khí tiết!"
Đương nhiên là có khí tiết, có lẽ chiến sự ở biên cương đã nổ ra rồi.