Nghe Nói Em Vừa Mới Ly Hôn - Chương 3+4
Cập nhật lúc: 2024-05-15 17:14:15
Lượt xem: 1,686
3
Tôi với tốc độ 100 mét chạy nước rút, tôi nhanh chóng kéo anh chàng đẹp trai đi. Đang suy nghĩ phải giải thích "Em không có ý ném anh vào thùng rác" như thế nào, thì anh chàng đẹp trai nhìn Kỷ Phàm ở đằng xa, đột nhiên mở miệng: "Người đó là... bố của đứa bé?"
Tôi ngây người, liên tục gật đầu: "Đúng vậy, anh ta cố ý phá đám em xem mắt."
Sợ Kỷ Phàm nói bậy, tôi vội vàng nhận lỗi trước: "Để cho anh ta hết hy vọng, em lừa anh ta là em đã ly hôn, anh là chồng cũ của em, xin lỗi anh..."
Anh chàng đẹp trai dừng hai giây, rất nghĩa khí vỗ ngực: "Loại người này không xứng làm cha, em yên tâm, sau này anh chính là "chồng cũ" của em, có chuyện gì cứ việc đến tìm anh!"
Sau đó lại ngượng ngùng: "Vậy chuyện xem phim..."
Tôi "ừ ừ à à" qua loa cho xong chuyện.
Nhìn bóng lưng anh chàng đẹp trai rời đi...
Trong lòng tôi gào thét: Mẹ tôi rốt cuộc đào đâu ra loại người không bình thường như này!???
Lúc quay lại, Kỷ Phàm đã không còn ở đó.
Gió hè thổi trên mặt, hơi lạnh, trong lòng đột nhiên có cảm giác trống trải.
Buổi tối, tôi đang nằm chơi điện thoại, đột nhiên nhận được tin nhắn <Em kết hôn khi nào?>
Tôi bĩu môi. Nhiều năm như vậy, Kỷ Phàm không lo tôi đổi số điện thoại sao?
Tôi: Làm gì?
Anh ta không trả lời. Tôi tùy tiện bịa ra một ngày, lại còn rất nể mặt sắp xếp vào hai tháng sau khi chúng tôi chia tay.
Anh ta lại không trả lời.
Trêu tôi đấy à?
Một lúc sau, tôi lật người định đi ngủ, điện thoại lại sáng lên.
Kỷ Phàm: Giai đoạn dịch bệnh, ít đến rạp chiếu phim.
Tôi ngây người.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nghe-noi-em-vua-moi-ly-hon/chuong-34.html.]
Kỷ Phàm: Gần đây rạp chiếu toàn phim dở.
Kỷ Phàm: Đi xem nơi đông người là dễ dàng nhiễm bệnh.
Tôi: Liên quan gì đến anh?
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Đối phương dừng một lúc.
Kỷ Phàm: Nếu tiểu khu bị phong tỏa, anh là người đầu tiên tố cáo em.
Tôi: ...
4
Mấy năm nay, Kỷ Phàm hình như không thay đổi gì mấy. Năm đó lúc chưa ở bên nhau, tôi có hơi sợ anh ta.
Anh ta là nam thần của khoa CNTT đại học mình. Cao ráo, ít khi cười, mi mắt nửa cụp, khóe môi mím thành đường thẳng, luôn có cảm giác uy nghiêm.
Tôi dây dưa với anh ta là vì một tin đồn. Không biết từ đâu truyền ra, nói anh ta thầm mến tôi. Vì tin đồn này, Kỷ Phàm tìm đến tôi.
Đó là một buổi chiều sau cơn mưa, ánh hoàng hôn nhuộm đỏ rực cả bầu trời, chiếu vào lớp học, Kỷ Phàm gõ gõ bàn, tôi ngẩng đầu lên.
Tôi tưởng anh ta muốn hỏi tội, vội vàng giải thích: "Em, em cũng không biết tin đồn này từ đâu ra, em..."
"Tin đồn này là thật." Kỷ Phàm cắt ngang, "Làm bạn gái anh nhé."
Tôi ngẩn người ra khoảng mười giây. Sau đó ngây ngốc gật đầu.
Lúc ở bên nhau lãng mạn bao nhiêu, chia tay lại cẩu huyết bấy nhiêu.
Sau đó tôi học lên thạc sĩ, anh ta đi làm, hai đứa đều bận. Thêm vào đó, bố tôi bệnh nặng, tôi chạy đi chạy lại giữa bệnh viện và trường học. Sợ Kỷ Phàm lo lắng, chuyện này tôi không nói với anh ta. Anh ta lúc đó đang bận một dự án, cả ngày liên lạc không được.
Áp lực dồn nén đến đỉnh điểm, tôi đề nghị chia tay. WeChat không trả lời, điện thoại không bắt máy, Kỷ Phàm tìm đến mấy lần, tôi đều không gặp.
Cuối cùng anh ta gửi một tin nhắn - Mong em cả đời bình an thuận lợi. Sau đó liền không liên lạc nữa.
Kiêu ngạo như anh ta, làm được đến mức này, đã là giới hạn rồi. Sau đó, bố tôi qua đời, tôi có chút hối hận.
Nếu lúc đó thẳng thắn hơn, có lẽ sẽ không chia tay rồi. Chỉ có thể nói, mình có duyên mà không phận.