Nghênh ngang mà đi - Phần 10 (END)
Cập nhật lúc: 2024-06-28 15:04:20
Lượt xem: 601
24.
Ta và Phương Tất Hồi ngay từ đầu đã diễn. Ta phụ trách xử lý Mạnh Thanh Châu, ở bên cạnh hắn thu thập tình báo. Hắn phụ trách đối phó Mạnh Khúc Doanh, lợi dụng nàng ta được Mạnh quốc công ưu ái, có thể tự do ra vào Mạnh phủ, cùng ta lý ứng ngoại hợp.
Ta đọc khẩu hình của Mạnh Thanh Châu, Phương Tất Hồi đọc khẩu hình của ta. Mặc dù chúng ta không thể nói chuyện, nhưng chỉ cần đối mặt với hắn từ xa, hắn có thể hiểu tất cả mọi thứ ta muốn nói với hắn.
Chúng ta nhận mệnh của hoàng thượng, diệt trừ gian nhân phản quốc thông địch.
Trên đường đi về phương bắc, ta đã thăm dò rõ ràng tất cả lá bài tẩy của Mạnh Thanh Châu, chỉ chờ sau khi chuyện thành công, sẽ có thể rửa sạch oan khuất của phụ mẫu Phương Tất Hồi.
Phương Tất Hồi vốn họ Lâm, phụ thân là một tiểu kinh quan, làm người không có tham vọng lớn, nhưng cũng may người rất thành thật, cuộc sống coi như mỹ mãn.
Một ngày nọ, người trở lại trong phủ với thần sắc lo âu, bảo thê nhi mau thu xếp hành lý, trong lúc vô tình, người phát hiện Mạnh Quốc công phủ tư thông ngoại địch, nếu ở lại, mạng sống sẽ không giữ được.
Đáng tiếc cả nhà chạy trốn được nửa đường liền bị sát thủ đuổi kịp, mười sáu người bỏ mạng, nhuộm đỏ rừng bạch dương.
Phương Tất Hồi lúc ấy chỉ mới chín tuổi, sớm đã bị dọa ngất đi. Khi hắn thức dậy, hắn thấy mình nằm bên những t.h.i t.h.ể hỗn độn. Đại khái là bởi vì cả người hắn dính máu, đám sát thủ còn tưởng rằng hắn đã c**hết, kiểm tra sơ sài, để cho hắn may mắn đào thoát.
Phương Tất Hồi cả đời này, từng làm ăn mày, từng chạy bàn, từng diễn tung hứng...
Khi hắn theo quan binh đến triệt thổ phỉ, vừa lúc đụng phải ta cầm trâm đ.â.m thủng cổ họng lão thổ phỉ.
Hắn nói, chỉ cần liếc mắt một cái, hắn liền biết đời này ngoại trừ ta, không ai có thể xứng đôi với hắn. Từ đó về sau, ta cùng hắn từ một nha dịch nhỏ đi tới vị trí Chỉ huy sứ trước điện.
Cũng nhau nếm qua khổ sở, chịu thương tích, sớm đã làm cho chúng ta huyết nhục giao hòa, không thể tách rời. Mạnh Thanh Châu trừng đôi mắt đỏ thẩm nhìn ta.
Ta cười khanh khách buông áo ngoài, kéo xiêm y trên vai xuống, lộ ra đóa hoa hồng nhỏ kiều diễm kia.
"Thế tử gia không phải luôn muốn lột sạch ta sao, ngươi nhìn xem, đóa hoa này có đẹp hay không?"
Hắn tức giận đến nỗi khóe miệng có m.á.u tươi chảy ra. Hắn nhất định hận c**hết ta, cũng hận c**hết chính hắn.
Dù sao Mạnh Loan Loan là một quả hồng mềm mại, làm sao hắn có thể ng**u xuẩn đến mức bị ta đùa giỡn đến mức xoay vòng đây?
Nhưng hắn quên mất rằng ta bây giờ đã là một người mới. Là Tùy Tân Ý của Phương Tất Hồi tay trong tay dạy ra, có thù tất báo, móng vuốt sắc bén.
"Thua chàng, ngươi không có oan ức gì đâu."
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Ngay cả ta cũng đấu không lại, chút bản lĩnh của Mạnh Thanh Châu, nghĩ đến còn chưa đủ nhét kẽ răng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nghenh-ngang-ma-di/phan-10-end.html.]
Ta bưng bánh hồ đã làm xong nhấc chân ra cửa, không thèm liếc mắt nhìn hắn một cái nữa.
Từ nay về sau, ta chỉ là Tùy Tân Ý, là Tùy Tân Ý của Phương Tất Hồi.
25.
Phương Tất Hồi xúc gian thần, g*iết kẻ thù. Người bên ngoài cả đời cũng không làm được chuyện này, hắn chỉ mất mấy tháng, bắt được toàn bộ.
Hoàng thượng phong hắn làm Thiên Cơ Hầu, hắn không khách khí, chấp nhận mọi thứ.
Trong một đêm, kinh thành thay đổi. Một tòa Quốc công phủ sụp đổ, lại có Thiên Cơ Hầu bình thản dựng lên cao lầu.
Tất cả mọi người đều cho rằng, Phương Tất Hồi có dã tâm, sẽ đi theo con đường cũ của các đại thần hùng mạnh, không bao lâu nữa, sẽ bị Hoàng thượng đàn áp.
Nhưng hắn lại đột nhiên từ quan, chỉ lưu lại tước vị và không dính líu đến bất kỳ hành vi xấu xa nào trong triều đình.
Ngày rời khỏi kinh thành, hắn dẫn ta vào cung bái biệt hoàng thượng.
Ta hơi lưỡng lự khi phải từ bỏ những tháng ngày huy hoàng khi ta còn có thể nắm quyền và trở nên nổi danh.
"Chúng ta lấy tiền nhưng không làm việc, là bệ hạ thua thiệt."
Hắn khuyên ta, thấy vẻ mặt ta vẫn buồn bực, hắn xoay người ngựa, kéo ta vào trong n.g.ự.c hắn: "Chúng ta đi đến những nơi trước kia từng khi dễ nàng, làm nhục nàng, để cho bọn họ quỳ trên mặt đất gọi nàng là nãi nãi, được không?"
Hiện giờ ta chính là phu nhân Hầu phủ! Nghe xong ta càng thấy hứng thú hơn, không còn chóng mặt, không còn khó thở nữa.
Phương Tất Hồi bị ta chọc cho bật cười, giương roi quăng lên m.ô.n.g ngựa. Cưỡi ngựa trong cung là bất kính.
Ta kinh hãi nói: "Cứ như vậy nghênh ngang mà đi?"
Hắn cười đáp: "Cứ như vậy nghênh ngang mà đi."
(--END--)
Rcm mọi người đọc bộ "Thái tử thích làm mẹ" của tụi mình nha