Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nghịch Tử - Chương 7

Cập nhật lúc: 2024-04-03 17:14:53
Lượt xem: 258

"Cô Lâm."

Người đàn ông vừa mở miệng đã gọi tên tôi.

Tôi nhìn anh ta nghi ngờ hỏi: "Xin hỏi anh là ai?"

Anh ta đưa cho tôi một tấm danh thiếp.

Lục Lăng, Tổng giám đốc tập đoàn dược phẩm Lăng Phong.

Tôi nhận lấy danh thiếp: "Xin hỏi chúng ta có quen nhau không?"

Anh ta gật đầu, ánh mắt chuyển sang Tôn Tư Duệ bên cạnh tôi rồi nói: "Tôi chính là người mà cô muốn gặp hôm nay."

 

Trong phòng riêng, Lục Lăng kể cho chúng tôi nghe đầu đuôi câu chuyện.

Hai mươi ba năm trước, anh và vợ sống ở quê, sinh được một cô con gái. Hai mươi năm trước, vì muốn cho vợ con cuộc sống sung túc hơn, anh cùng người trong làng ra khơi, nào ngờ gặp phải sóng thần. Mọi người trong làng đều đồn anh đã chết, vợ anh không lâu sau đã tái giá. Mười tám năm trước, con gái anh bị lạc mất, mà chuyện này, Lục Lăng mãi đến vài tháng trước mới biết. Vợ anh nhu nhược, sợ hãi người chồng hiện tại, không dám đi tìm con gái. Cho nên trong mười tám năm Tư Duệ ở đây không ai đến tìm, mãi đến khi anh ta dạo này tung tin tìm con gái, trợ lý của tôi mới điều tra ra, hẹn gặp anh ta ở đây.

Nghe xong lời anh ta, Tôn Tư Duệ đã òa lên khóc nức nở: “Tôi nhớ, hồi nhỏ bố đối với tôi rất tốt, nhưng sau khi mẹ tái hôn, bố dượng không thích tôi, còn thường xuyên đánh mắng tôi.”

Lục Lăng nhìn con bé với vẻ mặt phức tạp, anh ta nói: “Tôi đã giành được quyền nuôi dưỡng com, sau này con không cần phải về nhà đó nữa.”

Bọn họ cơ bản đã xác định được thân phận của nhau.

Nhưng để chắc chắn, tôi vẫn đề xuất làm một lần xét nghiệm ADN.

“Đó là điều đương nhiên.” Lục Lăng đứng dậy, đưa tay về phía tôi, lịch sự nói: “Cô Lâm, còn phải cảm ơn cô đã thay tôi chăm sóc Tư Duệ bao nhiêu năm nay, cô có yêu cầu gì cứ việc nói.”

 

Tôi lắc đầu: "Không có gì, chuyện này sau này thì nói."

 

Trước khi đi, Lục Lăng nhìn tôi chần chừ: "Cô Lâm, những lời này vốn dĩ không nên do tôi nói."

Tôi nhướng mày: "Sao vậy?"

 

"Người đàn ông trong đại sảnh lúc nãy là con trai cô à?" Tuy là câu hỏi, nhưng ngữ khí của anh ta rất chắc chắn. "Gần đây có một nhóm lừa đảo từ nước ngoài đến, con trai cô có vẻ đang tiếp xúc với nhóm người đó."

 

"Anh..."

 

"Họ đã từng tìm đến tôi, nhưng tôi đã từ chối. Để đảm bảo an toàn, cô nên khuyên nhủ con trai mình."

 

Lục Lăng nói xong thì dừng lại một chút mới nói tiếp: "Dù sao thì nhìn anh ta có vẻ khá ngu ngốc."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nghich-tu/chuong-7.html.]

 

Tôi nghe đến đây thì lại hơi muốn cười.

 

Ai cũng nhìn ra được, những năm qua tôi rốt cuộc đã nuôi dưỡng ra thứ gì. Lời nói của Lục Lăng khiến tôi luôn không yên tâm. Vậy nên, không lâu sau khi trở về, tôi đã cử người điều tra nhóm mà Chu Duật đang tiếp xúc, quả nhiên phát hiện ra vấn đề.

 

Suy nghĩ một lát, tôi hẹn gặp Chu Duật Trong phòng tiếp khách, Chu Duật hếch cằm lên nói: "Tôi đã nói rồi, bà sẽ hối hận."

 

Tôi mặt không biểu cảm ném cơn giận trước mặt anh ta, nói: "Lập tức chấm dứt giao dịch với nhóm này."

 

Chu Duật lập tức nhảy dựng lên: "Tại sao?"

Tôi ném tờ giấy ra rồi nói: "Anh xem cái này trước đã."

 

Khuôn mặt Chu Duật biến sắc khó hiểu, cầm tờ giấy lên xem, sau đó nhíu mày thật chặt, không thể tin nổi nói: "Không thể nào!"

 

Nó đứng bật dậy, lớn tiếng phản bác: "Tôi đã tiếp xúc với họ, họ có giấy phép của tổ chức uy tín ở nước ngoài, làm sao có thể là kẻ lừa đảo?"

 

Vừa nói, nó vừa nhìn tôi đầy nghi ngờ: "Chắc chắn là do bà giả mạo, tôi biết rồi, cậu chỉ muốn thấy tôi thất bại!"

 

Cuối cùng tôi cũng từ từ ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào vẻ mặt tức giận của nó, môi mỏng khẽ hé, phun ra hai chữ: "Đồ ngốc."

 

Lục Lăng nói quả nhiên không sai.

 

Chu Duật bên này nói thế nào cũng không nghe. Tôi đành phải dồn sự chú ý vào nhóm người kia, định bụng trước khi bọn họ ra tay sẽ đưa vào đồn cảnh sát.

 

Tuy nhiên, chưa đợi tôi có hành động gì, vợ hiện tại của chồng cũ tôi - Lý Nồng Nồng đột nhiên tìm đến tôi. Còn cố tình chọn đến công ty của tôi.

 

Trong đại sảnh người ra kẻ vào, cô ta nức nở nói với cô gái lễ tân: "Làm phiền cô cho tôi gặp Lâm Kiều đi, lúc ly hôn cô ta đã lấy đi nhiều tiền như vậy, bây giờ Khai Lương nằm viện mà ngay cả tiền chữa bệnh cũng không có, cô ta sao có thể nhẫn tâm được!"

Loading...