Người thừa kế hợp pháp - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-06-03 22:53:46
Lượt xem: 304
Khi nhìn thấy Hàn Diệu, sắc mặt lập tức thay đổi.
"Sao anh lại ở đây?"
Tôi nhanh chóng giải thích: "Lúc em bị tai nạn xe hơi, em đã gọi điện cho anh ấy, anh ấy đã đưa em đến bệnh viện."
Trình Lễ không thể tin nối nhìn tôi, vẻ mặt có chút ủy khuất.
"Sao em không gọi cho anh? Nếu anh không hỏi bạn thân của em, anh thậm chí còn không biết có chuyện gì đã xảy ra với em."
Tôi cười thành thật: "Haizz! Lại không phải chuyện gì to tát đâu, em không làm phiền anh nữa".
Trình Lễ mím môi, ánh mắt tối sầm.
"Anh là chồng của em, em không cần khách khí với anh, chuyện của em đối với ta cũng không phiền toái."
Hàn Diệu hừ lạnh một tiếng: "Anh quên trước đó cô ấy có việc gọi điện cho anh rồi à? Anh đã nói gì với cô ấy?"
Trình Lễ nói, anh ta bận công việc, không có thời gian quan tâm đến tôi.
Nếu bị bệnh thì tìm bác sĩ, hoặc để mở khóa, hãy đến thợ khóa. Gọi cho anh ta có ích gì? Anh ta không phải là bác sĩ cũng không phải thợ khóa.
Sau đó, Tần Diên vì trầm cảm nên gọi điện cho anh ta, anh ta đã đi tới trông chừng cô ta mà không nói một lời...
Yêu và không yêu vẫn là rất rõ ràng.
"...Xin lỗi."
Trên mặt Trình Lễ hiện lên một tia đau khổ.
Không ai biết rõ hơn anh ta rằng trước đây anh ta đã làm tổn thương tôi như thế nào.
Trịnh Lễ nghiêm túc nhìn tôi như thể anh ta đã quyết định rồi.
"Từ giờ trở đi, anh sẽ bù đắp cho em."
Tôi lịch sự xua tay: "Không sao đâu, không sao đâu. Em không nghĩ anh nợ em điều gì cả. Chỉ cần chăm chỉ làm việc, đừng suy nghĩ nhiều là được".
Tôi không cần anh ta bù đắp gì cả, tôi chỉ cần anh ta tiếp tục là một kẻ nghiện công việc mà không cần tính mạng.
Trình Lễ không chịu nghe, nhất quyết ở lại chăm sóc tôi.
Anh ta thậm chí còn gọi điện và nhờ người đại diện giúp anh ta đưa ra thông báo nghỉ trong hai ngày qua.
Da thịt tôi đau quá! Tất cả những gì anh ta làm mất đi là tiền của tôi!
Tôi cay đắng thuyết phục anh ta: "Từ chối lời thông báo đã được sắp đặt từ lâu là không tốt lắm đâu. Hay là anh quay lại làm việc đi nhé?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nguoi-thua-ke-hop-phap/chuong-10.html.]
Trình Lễ gọt táo cho tôi, rồi lại nói: "Sau này em có thể ngừng tiếp xúc với Hàn Diệu được không?"
Tôi lắc đầu: "Xin lỗi, em không thế hứa với anh được."
Trình Lễ tựa hồ như biết rõ, nói: "Cho nên, anh cũng không thể hứa với em."
"..."
Trình Lễ ở cùng ta ba ngày, trong khoảng thời gian này,
Tần Diên gọi điện cho anh ta không biết bao nhiêu lần, nhưng cuối cùng anh ta vẫn không nghe máy.
Tôi nghĩ rằng kiếp trước khi tôi gọi cho anh ta, anh ta cũng có dáng vẻ phiền như vậy đó.
Tần Diên không liên lạc được với Trình Lễ, liền trực tiếp đến bệnh viện làm loạn.
Trình Lễ vừa hay ra ngoài mua đồ rồi, cô ta lại đến lấp vào chỗ trống.
Tần Diên cay đăng trừng mắt nhìn tôi: "Người phụ nữ lẳng lơ như cô, một bên gần gũi với Hàn Diệu, một bên hưởng thụ được A Lễ chăm sóc, cô không nghĩ mình đã quá đáng lắm rồi sao?"
Đối mặt với sự khiêu khích của cô ta, tôi nhướng mày một cách thờ ơ.
"Tôi sớm đã không còn yêu Trình Lễ nữa, là anh ta chủ động chăm sóc tôi, cô thấy tức không?"
Tần Diên cười lạnh, đột nhiên nói vào điện thoại:
"Anh nghe thấy rồi chứ, cô ta căn bản không yêu anh, ở lại với anh nhất định có động cơ khác."
Trình Lễ từ cửa đi vào cầm điện thoại di động.
Khóe mắt anh ta đỏ hoe và hơi thở nặng nề, như thể anh ta đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
"Hân Hân, em không có gì để giải thích sao?"
Nói xấu bị bắt tại trận, trên đời này còn có chuyện gì ngượng ngùng hơn sao?
Tôi gãi đầu ngón chân ngượng ngùng, ngập ngừng nói:
"Nếu như em nói, những điều em vừa nói đều là giả, anh có tin không?"
Giọng Trình Lễ khàn khàn: "Em cho rằng tôi tin sao?"
...Tôi chọn sự im lặng.
Trình Lễ nâng cằm tôi, bắt tôi phải nhìn anh ta.
"Có hai lựa chọn, nói yêu tôi hoặc ly hôn."