Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Người Tình Trong Mộng - Chương 101

Cập nhật lúc: 2024-08-19 19:15:50
Lượt xem: 52

Chu Duyên Xuyên ngủ không sâu, bị cô nhéo như vậy liền tỉnh, lập tức bốn mắt nhìn nhau, mắt to trừng mắt nhỏ.

 

“Anh… Anh dậy rồi…” Hà An Nhiên ngượng ngùng thu tay về. Không phải chứ, cô cũng chỉ nhẹ nhàng nhéo anh một chút, anh liền tỉnh?

 

Chu Duyên Xuyên cầm tay Hà An Nhiên đặt trên n.g.ự.c mình, sau đó một tay khác đặt trên vai cô, kéo cô vào lòng mình.

 

“Đừng quậy nữa, để anh ngủ thêm một lát.” Giọng anh khàn khàn gợi cảm không nói nên lời, kích thích khiến mặt Hà An Nhiên đỏ lên, học đà điểu chôn mặt trong n.g.ự.c anh, gật đầu.

 

Nhưng Chu Duyên Xuyên cũng không ngủ thêm được bao lâu, anh vừa nhắm mắt lại chưa đến vài phút thì đã nghe thấy tiếng mở cửa. Hai người đồng thời mở mắt, cơ thể cũng cứng lại.

 

Phòng bệnh lớn như vậy nhưng một chỗ trốn cũng không có, mà giờ dù có trốn thì căn bản cũng không kịp nữa rồi, hai người chỉ có thể trơ mắt nhìn cửa phòng bệnh bị mở ra.

 

Người đó mở cửa ra, vẫn chưa sốt ruột đến giường xem mà xoay người nhẹ nhàng đóng cửa phòng bệnh lại, Hà An Nhiên nhân cơ hội này mà lấy khẩu trang dưới gối, mang cho Chu Duyên Xuyên.

 

Dường như người đó nghe thấy tiếng cọ xát rất nhỏ, vì thế nên đóng cửa rồi xoay người lại.

 

“An Nhiên, cậu tỉnh… hưm…”

 

Tôn Duyệt còn chưa nói xong thì đã bị nghẹn lại trong cổ.

 

Cô nhìn thấy gì?

 

Cô dùng sức xoa mắt, xác định mình không có nhìn lầm.

 

Vậy mà trên giường Hà An Nhiên có một người đàn ông đang nằm, hơn nữa còn là một người đàn ông mang khẩu trang!

 

“Oh my god…” Cô khiếp sợ che miệng lại.

 

Hà An Nhiên đưa tay đẩy Chu Duyên Xuyên. Chu Duyên Xuyên không phòng bị, lập tức rớt xuống khỏi giường, đặt m.ô.n.g ngồi dưới đất, vô cùng chật vật.

 

Chu Duyên Xuyên ngẩng đầu nhìn cô, Hà An Nhiên cũng không ngờ anh sẽ té ngã xuống đất, nhanh chóng chắp tay trước n.g.ự.c lấy lòng anh.

 

“Chuyện đó… Tôn Duyệt…”

 

“Từ từ, cậu đừng nói chuyện.” Tôn Duyệt ngăn cô lại.

 

“Mình không thể tin vào mắt mình nữa. An Nhiên, người đàn ông này… Vừa ở trên giường cậu, hai người… hai người…”

 

“Không phải như cậu nghĩ đâu, bọn mình thật sự chưa làm gì cả.”

 

“Không phải… Anh ta… Anh ta là ai…”

 

Mặt Hà An Nhiên đỏ lên, một chữ cũng không nói nên lời, đành phải liều mạng đưa mắt ra hiệu với Chu Duyên Xuyên, ý bảo anh mau chạy đi.

 

Chu Duyên Xuyên cũng không ngốc, anh gật đầu với Tôn Duyệt một cái rồi lướt qua, đi đến phía cửa.

 

Tôn Duyệt còn chưa phản ứng lại, ngây ngốc nhìn anh đi đến cửa phòng bệnh.

 

Cô cảm thấy người đàn ông này có hơi quen mắt, vừa rồi trông anh rất giống… rất giống…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nguoi-tinh-trong-mong/chuong-101.html.]

 

“Mình biết rồi!”

 

Ngay khi Chu Duyên Xuyên vừa chạm tay lên then cửa, Tôn Duyệt hô lên: “Chu Duyên Xuyên…”

 

Cơ thể Chu Duyên Xuyên lập tức cứng đờ.

 

Tôn Duyệt “bộp” một tiếng đặt cặp lồng giữ ấm trong tay xuống, đi đến trước mặt Chu Duyên Xuyên.

 

“Anh là Chu Duyên Xuyên phải không?”

 

“Tôn Duyệt, thật ra…”

 

“Anh ấy là Chu Duyên Xuyên, vậy cậu chính là Nhiêm Xuyến.”

 

“Anh ấy là bạn trai của cậu, bạn trai cậu là Chu Duyên Xuyên!”

 

Hà An Nhiên: “…”

 

Chu Duyên Xuyên: “…”

 

Người này sao có thể thông minh đến thế, đầu óc vận hành nhanh như vậy từ khi nào. Bây giờ giấy không gói được lửa, đã lộ hết rồi, vậy cũng không cần che dấu nữa.

 

...

 

“Chuyện này rốt cuộc là sao, không thể tưởng tượng nổi.” Tôn Duyệt vừa lấy cháo cho Hà An Nhiên vừa nói. May hôm nay cô nấu nhiều cháo, nếu không thì sẽ không đủ cho hai người kia ăn.

 

Hà An Nhiên ăn cháo trong bát mình, trong chốc lát cũng không biết nên giải thích với Tôn Duyệt thế nào.

 

“Em là Tôn Duyệt phải không, anh hay nghe An Nhiên nhắc đến em.” Chu Duyên Xuyên bất ngờ nói.

 

“Hả, thật… thật không?”

 

Chu Duyên Xuyên chủ động nói chuyện với cô, Tôn Duyệt được chiều mà sợ, bàn tay cũng run rẩy. Chu Duyên Xuyên đấy! Chu Duyên Xuyên!! Cái người ăn trên ngồi trước này, bây giờ lại nói chuyện với cô, hơn nữa còn ăn cháo cô nấu, cô cảm thấy hạnh phúc đến quá bất ngờ.

 

“Đương nhiên là thật, em là bạn An Nhiên mà.”

 

Tôn Duyệt nhìn Hà An Nhiên, Hà An Nhiên cũng mỉm cười với cô ấy.

 

“Thật ra anh đã quen An Nhiên lâu rồi.”

 

“Quen lâu rồi?”

 

Hai người này quen nhau từ khi nào?

 

Chu Duyên Xuyên ăn một miếng cháo, sau đó nói chuyện của anh và An Nhiên với Tôn Duyệt...

 

Nghe xong, Tôn Duyệt gật đầu: “Thì ra là thế, đúng là có duyên phận, hơn nữa cũng khó có thể tưởng tượng được.”

 

Thảo nào ngày hôm qua Tiểu Điềm nói với cô, có một người đàn ông gọi điện thoại cho An Nhiên, không có tên nhưng nghe ngữ khí của anh thì hẳn là người quen của An Nhiên, rất là thân mật, cho nên lúc đó Tiểu Điềm kể lại chuyện này với cô. Bây giờ xem ra người đàn ông lúc đó chính là Chu Duyên Xuyên.

Loading...