Nguyệt Lão Hạ Phàm Ngày Ngày Làm Cá Mặn Ăn Dưa Cùng Với Ma Vương HE - 11
Cập nhật lúc: 2024-08-29 14:49:39
Lượt xem: 124
Cha ta không khách khí chút nào “Đúng vậy, hai tên thì đã sao? Nữ nhi của Bổn vương, có hai phu quân thì thế nào chứ? Chỉ cần ngươi thích, ta tóm mười mấy tên cho ngươi cũng được.”
“Có điều ta vẫn nên thông qua ý kiến của mẫu thân ngươi, bằng không nếu nàng lại tức giận phải làm sao bây giờ?”
Ngài sợ nương ta tức giận, nhưng là một chút không sợ nữ nhi ngài yếu ớt chịu không nổi.
Ba Thục nơi xa xôi hẻo lánh, cha ta còn đề phòng rất nhiều. Núi cao đường xa thế này hoặc ít nhiều trên đường đều gặp phải cái gì nguy hiểm.
Nhưng một đường đừng nói thổ phỉ, liền một mống động vật hơi chút nguy hiểm cũng chưa nhìn thấy qua nơi này.
Ta nhìn hai tiểu tử bám người ngồi xe ngựa phía sau, phỏng chừng chuyện này cùng bọn họ không thoát được mối quan hệ.
Rốt cuộc sự tích về Ma Tôn Hành Xuyên này ta không phải không biết, truyền thuyết rằng hắn mỗi khi ra khỏi cửa môn, phạm vi mấy chục dặm một con kiến cũng không dám tới gần.
Nhưng hai tên này lại dùng đôi mắt hắc thạch nhìn ta,bộ dạng cực kỳ đơn thuần thiện lương. Nếu không biết thật đúng là cho rằng hai người bọn họ là tiểu tiên đồng hạ phàm đâu.
Mỗi ngày, cả hai tiểu tử này đều oang oang tranh luận ta càng thích ai hơn không ngừng nghỉ. Xe ngựa lảo đảo lắc lư, rốt cuộc tới rồi Ba Thục, lúc này đất Thục đang treo đầy đủ loại kiểu dáng hoa đăng, cực kỳ náo nhiệt ồn ào.
Cha ta không muốn bại lộ thân phận, sợ lại dọa nương ta chạy mất, chỉ có thể ngụy trang thành một phú thương bình thường.
Xe ngựa ở dòng người chen chúc xô đẩy, phồn hoa phố xá thong thả đi lại, ta nhấc lên bức màn ở xe ngựa, muốn nhìn cảnh tượng mới lạ bên ngoài một chút.
Ai ngờ vừa mới đẩy ra bức màn, một đôi cực kỳ giống ta, lại khóa chặt trong tầm mắt ta.
Một tiểu nam hài mới lớn, có điều hắn mang một chiếc mặt nạ được chế tác kỳ công, đang đứng ở trước quán nhỏ mà rao hàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nguyet-lao-ha-pham-ngay-ngay-lam-ca-man-an-dua-cung-voi-ma-vuong-he/11.html.]
Chỉ liếc mắt một cái, ta liền xác định đó là tên mà nương ta chạy bầu mang đi.
Hơn nữa hiển nhiên, hắn cũng ra vẻ mặt giật mình mà nhìn ta.
Ta vội vàng xốc lên rèm cửa, muốn nhắc nhở lão cha tiện nghi phía trước. Nhưng vừa mới đỡ khung cửa chuẩn bị nói chuyện, đột nhiên ngựa phát hoảng, chạy như điên về phía trước đó.
Thân thể của ta không chịu khống chế mà dồn thẳng về phía trước, ta nghe thấy tiếng cha ta cưỡi ngựa đuổi theo, không ngừng hét gọi tên ta, nhưng mà gió lạnh không ngừng quất vào mặt ta, ta chỉ có thể nắm chặt khung cửa co bám lại thành một chỗ.
Cho đến khi tốc độ xe ngựa dần dần thong thả, ngừng ở bên trong một cái hẻm nhỏ, ta mới mở mắt ra.
Hẻm tối lại vang lên một giọng nói bất thiện: “Cha của tiểu nha đầu sắp đuổi tới nơi, còn không nhanh lên, nếu không tới tay thì miếng dê béo này mất đấy!”
Trong góc tối, bốn năm nam tử thân hình cao lớn đi ra.
Còn nói ngộ không gặp phải thổ phỉ đâu, đây trực tiếp được tiễn đến chỗ bọn bắt cóc.
Đang tròng lúc ta phun trào, đầu hẻm đột nhiên hiện lên một bóng người, một thiếu niên mang mặt nạ được thiết kế tinh xảo ở đầu hẻm đi ngược sáng.
Không đợi nhóm người này kịp phản ứng, hắn cũng đã phóng d.a.o hạ hai người gần nhất, hơn nữa nhảy lên xe ngựa, đứng ở ta trước mặt.
Đối diện trực tiếp với đôi mắt giống ta như đúc, ta vừa định ra tiếng, hắn lại phòng bị uy hiếp: “Ta là ca ca ngươi, mang ngươi đi tới chỗ nương. Cái tên phụ lòng kia sẽ nhanh đuổi theo. Nếu ngươi cố tình kéo dài thời gian, ta sẽ không mang ngươi đi gặp nương đâu.”
Ta phối hợp gật gật đầu, vì hiểu rõ ràng ý tứ về lão cha tiện nghi hiểu lầm hắn là tên phụ lòng, cũng chỉ có thể ủy khuất hắn trước vậy, để ông ấy nóng ruột một phen.