NHẦM LẪN - Chương 4
Cập nhật lúc: 2024-09-15 23:07:23
Lượt xem: 2,907
Tôi đoán ngay, chắc lại là tên ngốc Chu Diên gửi đến.
Hắn ta thực sự dai như đỉa, mỗi ngày lại thay một số mới để quấy rối tôi.
Tôi cười, giơ điện thoại cho Trì Hạ Niên xem:
"Anh Niên, tên ngốc đó còn nói em là bạn gái l.i.ế.m gót của hắn ta! Buồn cười thật, làm sao có chuyện em bỏ qua anh mà đi làm nô lệ cho hắn ta, em đâu có mắt kém vậy!"
Trì Hạ Niên không nói gì cũng không cười, trong đôi mắt sâu thẳm của anh hiện lên những cảm xúc mà tôi không hiểu nổi.
Tim tôi bỗng chùng xuống.
"Hạ Hạ, anh muốn thú nhận với em một điều.”
"Sau khi em nghe xong, anh sẽ tôn trọng mọi quyết định của em."
6
Sau khi nghe xong, tôi đứng sững tại chỗ.
Một lúc lâu không thể chấp nhận được, trời ơi, đây đúng là quá khứ đen tối của tôi!
Trước đây mắt tôi tệ đến vậy sao?!
Đã từng yêu một kẻ rác rưởi như Chu Diên, thật là một vết nhơ trong cuộc đời tôi.
Ánh trăng ngoài cửa sổ chiếu qua lớp màn voan phủ lên người Trì Hạ Niên, khiến hình bóng anh trông có chút cô đơn.
Anh ngồi trên ghế sofa, hai tay đan vào nhau, cúi đầu im lặng, như thể đang chờ phán xét của tôi.
Tôi lặng lẽ bước đến trước mặt anh.
Nhìn kỹ, tôi nhận ra đôi tay đan vào nhau của Trì Hạ Niên khẽ run lên.
Người luôn điềm tĩnh như anh ấy cũng có lúc lo sợ.
Tim tôi cũng khẽ rung động.
Tôi cúi xuống, học theo cách anh lần đầu tiên gặp tôi, nhẹ nhàng xoa đầu anh bằng lòng bàn tay.
Cảm giác như đang vuốt ve một chú chó lớn.
Trì Hạ Niên từ từ ngẩng đầu lên, trong đôi mắt hổ phách của anh, tôi nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình.
Trong veo sáng tỏ, một cái nhìn là thấu rõ cả tấm lòng chân thật.
Ở bên anh lâu, sự can đảm của tôi cũng lớn dần lên.
Tôi nghiêng đầu cười, dùng chiếc kẹp áo sơ mi bên cạnh nâng cằm anh lên.
Bắt chước giọng điệu của anh, nói: "Ngoan, mang kẹp áo sơ mi vào, em sẽ chọn anh."
Trì Hạ Niên ban đầu hơi ngẩn ra, sau đó bật cười, kéo tôi vào vòng tay anh bằng chiếc kẹp áo sơ mi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nham-lan/chuong-4.html.]
"Em giỏi lắm."
7
Ba tháng sau, trí nhớ của tôi dần dần trở lại.
Tôi nhớ lại gia đình, bạn bè, thậm chí cả những người lạ chỉ gặp một lần.
Chỉ có điều không thể nhớ nổi một chút gì về Chu Diên.
Nhưng tôi không bận tâm, quá khứ đen tối này quên luôn là tốt nhất.
Cuộc sống mới của tôi bắt đầu.
Trước đây khi vẽ tranh, tôi từng rơi vào thời kỳ bế tắc rất lâu, không thể vẽ được tác phẩm nào có hồn.
Nhưng không ngờ rằng việc mất trí nhớ lại mang đến cho tôi nguồn cảm hứng vô tận.
Với tác phẩm mới nhất "Gió hoang", tôi đã đoạt giải vàng quốc tế.
Sau đó, tôi tham gia một chương trình truyền hình nghệ thuật.
Người dẫn chương trình hỏi tôi:
"Hạ Hạ, tác phẩm lần này của bạn có phong cách rất khác so với trước đây, trước đây tranh của bạn thiên về hiện thực phê phán, còn 'Gió hoang' lại tràn đầy sức sống và hy vọng, fan của bạn đang đoán rằng bạn đã gặp điều gì tốt đẹp gần đây, có thể chia sẻ một chút không?"
Tôi mỉm cười kể về những trải nghiệm mới sau khi mất trí nhớ.
"Tôi đã thử rất nhiều điều mới mà trước đây không dám thử, đã đi thăm những cảnh đẹp mà trước đây không có thời gian, gặp gỡ rất nhiều người bạn mới..." Tôi dừng lại một chút, "Và gặp được tình yêu đích thực của đời mình."
Khán giả ngồi bên dưới reo hò vui vẻ.
Hii cả nhà iu 💖
Đọc xong thì cho tui xin vài "cmt" review nhé ạ 🌻
Follow Fanpage FB: "Dung Dăng Dung Dẻ" để cập nhật thông tin truyện mới nhé :3
Người dẫn chương trình nhạy bén nắm bắt trọng điểm, hỏi tiếp: "Người yêu của Hạ Hạ, có mặt tại trường quay hôm nay không?"
Ánh mắt tôi vô thức nhìn về hàng ghế đầu tiên ở chính giữa.
Đạo diễn nhanh chóng chuyển máy quay, một tia sáng chiếu tới.
Trì Hạ Niên ôm một bó hoa hướng dương, nhìn tôi mỉm cười.
Đoạn video này được fan cắt ghép lại, lồng ghép thêm nhạc nền "Stay With Me", chỉ trong vài ngày đã đạt hàng triệu lượt thích.
Cư dân mạng không ngừng cảm thán: "Cảm xúc bầu không khí thật tuyệt vời, cảm giác định mệnh quá mạnh mẽ!"
Tôi và Trì Hạ Niên bất ngờ trở nên nổi tiếng.
Lúc đỉnh cao nhất, chúng tôi đã công bố tin tức đính hôn.
Trong khoảng thời gian rảnh rỗi, tôi quay lại ngôi nhà cũ để dọn đồ, chuẩn bị chuyển đến ngôi nhà mới của chúng tôi.
Khi tôi chuẩn bị lên xe, từ trong bụi cỏ bỗng xuất hiện một bóng người say xỉn.
Không ai khác chính là Chu Diên, người đã mất tích một thời gian dài.