Nhầm người - 1
Cập nhật lúc: 2024-08-18 18:24:32
Lượt xem: 1,949
Trong đám cưới của tôi với Chu Tấn, bà chị ruột quý hóa của tôi nói rằng chị ta đã được trọng sinh.
Chị ta vừa chạy lên sân khấu vừa khóc và lao vào vòng tay của Chu Tấn.
“Thì ra anh là người yêu em nhất, đừng cưới em gái em, em không muốn mất anh nữa.”
Chị ta đã khiến Chu Tấn hủy đám cưới của chúng tôi chỉ bằng một lời nói.
“Khương Dư, chuyện đám cưới, chúng ta sẽ nói sau.”
Tôi gỡ khăn che mặt và đội nó lên đầu chị ta.
“Tôi và hắn không có tương lai. Không ấy, sẵn có mọi thứ ở đây rồi, hôm nay hai người kết hôn luôn đi.”
1
Khi đám cưới đến phần tuyên thệ, chủ trì hỏi Chu Tấn: “Anh Chu Tấn, anh có bằng lòng cưới cô Khương Dư không? Hãy yêu và chung thủy với cô ấy, dù cô ấy nghèo, đau yếu hay tàn tật, cho đến khi cái c.h.ế.t chia lìa hai người.”
Chu Tấn liếc nhìn đám đông bên dưới như đang tìm kiếm ai đó.
Nhưng chắc là hắn không tìm thấy nên vẻ mặt có chút thất vọng.
“Tôi...”
Hắn chưa kịp nói thì cửa khán phòng đột nhiên bị đẩy ra từ bên ngoài. Là bà chị ruột quý hóa của tôi, Khương Lâm.
Rõ ràng là chị ta đã nói sẽ cùng bạn trai đi biển và sẽ không về dự đám cưới, tại sao lại đột ngột đến?
Tim tôi đập thình thịch, tôi có một dự cảm chẳng lành.
Toàn thân Khương Lâm ướt sũng, ánh mắt đáng thương nhìn Chu Tấn, người sắp trở thành chồng tôi.
“Xin lỗi Chu Tấn, em đến muộn.”
Trước sự chứng kiến của đông đảo quan khách, chị ta chạy lên sân khấu nhào vào vòng tay Chu Tấn: “Thì ra anh là người yêu em nhất trên đời này. Em xin lỗi Chu Tấn, em nhận ra quá muộn.”
Vẻ mặt Chu Tấn tuy có chút bối rối nhưng cũng thật lòng ôm lấy lưng chị ta. Đó là một hành động vô thức.
Tôi quan sát nét mặt Chu Tấn, có vẻ hắn đang chuyển dần từ bối rối sang ngạc nhiên và vui mừng. Cuối cùng, hắn trìu mến nhìn Khương Lâm.
Tôi bắt đầu tin lời Khương Lâm. Thì ra người hắn yêu sáu năm qua vẫn luôn là bà chị ruột quý hóa của tôi.
Họ ôm nhau như thể không có ai ở đây, tình yêu của họ rất sâu đậm, đôi môi họ dần gần nhau hơn, sẵn sàng hôn nhau bất cứ lúc nào.
Tôi hắng giọng rồi xen vào: “A Tấn, anh vẫn kết hôn với em chứ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nham-nguoi/1.html.]
Lúc này dường như Khương Lâm mới nhìn thấy tôi đang mặc váy cưới: “Đừng cưới em gái em được không? Chu Tấn, em đã mất anh một lần rồi, em không muốn mất anh nữa.”
Chị ta bắt đầu khóc, còn tôi cảm thấy thương hại chị ta.
Tôi đã chuẩn bị chu đáo cho đám cưới này suốt một năm, để được đứng cạnh Chu Tấn trong bộ váy cưới, tôi bắt đầu tập thể dục và giảm cân từ nửa năm trước.
Trong lòng tôi cầu xin Chu Tấn đừng làm tôi xấu hổ vào lúc này, nhưng hắn do dự một lát vẫn chọn cách hủy hôn.
“Khương Dư, hiện tại tâm trạng Khương Lâm rất không tốt, chúng ta tổ chức hôn lễ sau được không?”
Chị ta không khỏe thì liên quan gì đến cuộc hôn nhân của chúng ta? Nhưng tôi sẽ không hỏi hắn điều đó.
Lúc này, trong lòng tôi chợt nghĩ ra một chuyện, tôi gỡ tấm khăn che mặt trắng tinh của mình ra và đội cho Khương Lâm.
“Tôi và anh ta không có tương lai. Hay là, sẵn có mọi thứ ở đây, hai người kết hôn luôn đi. Tôi sẽ nhường chỗ cho chị.”
2
Sau khi tôi rời đi, đám cưới bị hủy bỏ.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Lúc về đến nhà, bố trừng mắt nhìn tôi rồi ra ban công hút thuốc. Mẹ chỉ vào mặt tôi mắng: “Mày còn có chút lịch sự nào không? Ở đó có nhiều khách như vậy, mày nói đi là đi sao. Sau này mẹ và bố mày gặp họ như thế nào?”
Rõ ràng thủ phạm phá hỏng đám cưới của tôi chính là Khương Lâm, nhưng chị ta không phải nhận bất cứ lời trách móc nào.
Chị ta đang ngồi trên ghế sô pha chơi điện thoại, khóe miệng nhếch lên, nở nụ cười rạng rỡ và kiêu hãnh. Tôi đoán chị ta đang trò chuyện với Chu Tấn.
Tôi rời đi dứt khoát trong đám cưới nhưng không có nghĩa là tôi không buồn. Cộng với thái độ của ba người họ, tôi càng không vui.
Đây là lần đầu tiên kể từ khi còn nhỏ tôi đã nói lại họ: “Khương Lâm đã nói rằng chị ta và Chu Tấn là tình yêu đích thực. Còn mẹ và bố từ nhỏ đã dạy con phải nhường cho chị gái mình. Làm sao con dám tranh giành người mà chị thích chứ?”
Sự chú ý của Khương Lâm cuối cùng cũng chuyển từ điện thoại sang mặt tôi: “Mày đang đổ lỗi cho tao à?”
Tôi mỉm cười nói: “Chị à, chị hiểu lầm rồi.”
Khương Lâm trợn mắt nhìn tôi, tiếp tục nằm ngửa trên ghế sô pha: “Chu Tấn yêu tao, tao phải làm sao? Mày thật vô dụng.”
Vâng, tôi vô dụng. Nhưng đây không phải là lý do để chị ta phá đám cưới của em gái mình, phải không?
Chuyện xảy ra ngày hôm nay nằm ngoài dự đoán của tôi, Khương Lâm, người luôn coi thường Chu Tấn, đột nhiên nói rằng hắn là tình yêu đích thực của chị ta. Ngoài ra, chị ta còn liên tục nói rằng mình đã được trùng sinh.
Tôi đang nghĩ cách khái thác thêm thông tin từ chị ta.
Mẹ tôi hỏi trước: “Lâm Lâm, con cũng vậy, giữa con và Chu Tấn rốt cuộc là thế nào?”
Khương Lâm bĩu môi, đau lòng nhìn mẹ tôi: “Mẹ, con thật sự đã được trùng sinh rồi.”