Nhân Vật Chính Duy Nhất - Chương 7
Cập nhật lúc: 2024-10-29 18:26:15
Lượt xem: 89
Mối quan hệ giữa Giản Ngôn Chi và Lạc Xuyên dường như bị cưỡng chế nhấn nút tạm dừng, dù tôi có đa nghi đến đâu, mấy năm qua tôi cũng không thể nói rằng tình cảm của anh ấy dành cho tôi có bất cứ thay đổi nào.
Anh ấy vẫn luôn mỉm cười với tôi, cũng càng ngày càng thích thể hiện tình cảm của mình, tình yêu trong ánh mắt của anh ấy không cách nào che giấu được.
Tôi luôn cảm thán rằng, nếu đây không phải là thế giới tiểu thuyết, làm sao tôi có thể tìm được một vị hôn phu hoàn hảo đến vậy?
“Dao Dao, em lại thấy không khỏe à?”
Nghe thấy tiếng tôi thở dài, ánh mắt của Giản Ngôn Chi ngay lập tức chuyển đến tôi.
Người đàn ông gần đây được báo chí gọi là “ông chồng quốc dân” ngang hàng với Tống Tri Hàn bước đến bên bàn làm việc của tôi, mạnh tay rút tập tài liệu trên tay tôi.
“Vừa nãy em còn thấy chóng mặt, nghỉ ngơi một chút rồi hãy xem tài liệu.”
Dạo gần đây nam nữ chính lại bắt đầu một vòng chia tay rồi lại tái hợp mới, chuyện xảy ra nhiều đến mức tôi ăn không ngon ngủ không yên, dạ dày thường xuyên khó chịu.
Hôm qua tôi đến bệnh viện, hôm nay mới có kết quả, tôi dựa vào ghế một cách yếu ớt, nheo mắt lại.
“Ngủ một giấc, hôm nay đỡ nhiều rồi, đừng lo lắng quá.” Tôi xoa xoa thái dương.
Giản Ngôn Chi chưa bao giờ nói với tôi những lời như "Đừng làm việc nữa, để anh nuôi em" hay tương tự. Anh ấy luôn tôn trọng quyết định của tôi, để tôi tự do bận rộn với công việc, khi tôi quá hấp tấp, anh luôn chuẩn bị sẵn sàng để dọn dẹp hậu quả.
Cuối cùng, tôi thường chịu thua trước ánh mắt của anh, tự giác chăm sóc sức khỏe của mình để không khiến anh ấy và bố mẹ phải lo lắng.
Điện thoại vang lên, bệnh viện gửi kết quả kiểm tra sức khỏe. Giản Ngôn Chi đứng sau lưng tôi, tiếp tục mát-xa và cùng tôi xem xét.
Bác sĩ ở bệnh viện tư giải thích rất chi tiết, cả những vấn đề nhỏ mà tôi không chú ý cũng được ghi chú lại và hướng dẫn cách cải thiện.
Giản Ngôn Chi đứng phía sau, vừa xem vừa gật đầu đồng tình.
Cho đến khi cuộn xuống cuối màn hình, tay tôi khựng lại, bàn tay anh ấy đang mát-xa cho tôi cũng ngừng lại.
[Ngoài ra, theo kết quả kiểm tra của bạn, bạn đã mang thai ba tháng. Xin hãy chú ý giữ gìn tâm trạng, đừng làm việc quá sức và nhớ đến bệnh viện tái khám.]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhan-vat-chinh-duy-nhat/chuong-7.html.]
...
Tôi đã mang thai sao?
Nhìn chằm chằm vào điện thoại, đọc đi đọc lại mấy lần, tôi vẫn không dám tin vào sự thật này.
Quay đầu lại, khuôn mặt của Giản Ngôn Chi hiện lên vẻ ngỡ ngàng đến mức có chút "vỡ vụn," ánh mắt của anh ấy di chuyển giữa hai chữ "mang thai" trên điện thoại và bụng tôi, nơi còn chưa thấy lộ rõ.
“Hít thở!” Nhìn sắc mặt anh ấy có chút không ổn, tôi vội vỗ vào n.g.ự.c anh ấy.
Anh ấy hít thở sâu mấy lần, rồi bất ngờ bế tôi lên, đặt từ ghế làm việc sang chiếc ghế sofa mềm mại.
Vì những trải nghiệm từ thuở nhỏ, Giản Ngôn Chi rất ít khi có những cảm xúc quá mạnh, đây là lần thứ ba tôi thấy anh xúc động đến mức lúng túng — lần đầu là khi chúng tôi ngồi trong xe tỏ tình, lần thứ hai là khi anh tỏ tình sau kỳ thi đại học.
Giản Ngôn Chi vội vàng lục lọi bàn làm việc của mình, từ ngăn kéo sâu nhất lấy ra một chiếc nhẫn, quỳ một chân xuống, đôi mắt sáng rực, tôi cảm giác như anh ấy sắp khóc đến nơi rồi.
"Ban đầu anh định cầu hôn em trong thời gian này." “Cải non” có chút lúng túng: “Anh... không phải vì em mang thai mà mới cầu hôn, anh thật sự muốn lấy em.”
Anh ấy dường như trở lại dáng vẻ lần đầu gặp gỡ, trốn sau quyển sách, nhìn tôi bằng ánh mắt ướt át.
Tôi không nhịn được mà cười, nhận chiếc nhẫn của anh ấy, lúc này “cải non” mới thở phào một hơi, nhẹ nhàng bế tôi lên đặt xuống sofa.
Giản Ngôn Chi cười rạng rỡ, không ngừng mỉm cười như một đứa ngốc, sờ sờ bụng tôi, áp tai vào nơi mà hiện giờ vẫn chưa thể nghe thấy nhịp tim của thai nhi, bắt đầu lẩm bẩm về chuyện tổ chức đám cưới.
Lúc đầu, tôi cười nhìn anh ngốc nghếch, nhưng rất nhanh, tôi không còn cười nổi nữa.
Những ký ức cuộn trào như cơn sóng lớn nhấn chìm tôi, toàn bộ nội dung nguyên tác như bị thứ gì đó đè nén từ lâu đột nhiên tràn vào trí óc tôi, khiến tôi bàng hoàng.
Tôi nhớ ra rồi.
Giản Ngôn Chi không phải là một nhân vật phụ để so sánh với nam chính trong nguyên tác. Anh ấy tài giỏi và được yêu mến trong nguyên tác không phải ngẫu nhiên, mà là vì anh chính là nhân vật phản diện, người luôn yêu mà không thể có được Lạc Xuyên, cũng là người đã hủy hoại gia đình họ Thẩm – điều mà bấy lâu nay tôi cố gắng nhớ lại.
---