Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 147
Cập nhật lúc: 2024-11-10 13:50:16
Lượt xem: 79
Người đó bị Tinh Tinh nói vậy có chút ngại ngùng, anh ấy lúc ở bãi biển đã thích Trình Hoan, vốn dĩ định tìm cơ hội hẹn một lần, nhưng vẫn chưa thành công, hơn nữa danh thiếp anh ta đưa dường như đã chìm xuống đáy biển, anh ta cảm thấy vẻ ngoài mình cũng không tồi, trước nay tán em nào đổ em đó, lần này thái độ của đối phương rất lạnh nhạt, ngược lại khiến anh ta càng nổi hứng thú, gặp tình huống này không những không rời đi mà còn mượn có "có duyên phận", mặt dày xin phương thức liên hệ của Trình Hoan.
Dáng vẻ không đạt được sẽ không đầu hàng, mặt anh ta còn bày ra vẻ thâm tình sến sẩm, Trình Hoan nhìn là thấy chán ghét, để đuổi người đi, tùy tiện nói một dãy số.
Diêu Đàm có được số điện thoại rồi rất vui, vừa định gọi xác nhận xem số có đúng không, mắt lại thấy có một người đi qua.
Người đó diện mạo xuất sắc, khí thế hơn người, bởi vì nguyên nhân công việc, Diêu Đàm đã nhìn thấy không ít nhân vật tầm cỡ, biết chắc kiểu người này không đụng được, sắc mặt anh ta biến đổi, không dám ở lại nữa, vội vàng chào tạm biệt Trình Hoan, nói sau này sẽ liên lạc, liền nhanh chóng rời đi.
"Vừa gặp được người quen à?" Giang Minh Viễn đi đến hỏi.
Anh đi tay không, dáng vẻ nhàn nhã, đằng sau có hai người đi cùng giúp xách hành lý, cũng không biết tìm ở đâu ra.
Nguyệt
"Chính là người lúc trước tôi giúp chụp hình." Trình Hoan chẳng có hảo cảm gì với Diêu Đàm, không muốn nói nhiều, nói một câu định chuyển qua chủ đề khác, tiếc là cô quên mất bên cạnh còn có một tên phản bội nhỏ tuổi. Tinh Tinh đang lo rằng mẹ sẽ theo người ta đi mất, bây giờ thấy ba đi qua định cáo trạng, cậu nhảy đến trước mặt Trình Hoan, bộ dạng giống như chú gà con phẫn nộ, bán đứng mẹ sạch sành sanh: "Chú đó xin số điện thoại của mẹ."
"Ồ?" Giang Minh Viễn ý vị không rõ kêu một tiếng, nét mặt hơi trầm xuống, anh cố nhớ lại diện mạo của người đó, nhớ lại ham muốn không thể che giấu trong mắt anh ta, nhất thời nhận ra mình không có lý do chính đáng, vậy nên không thể nhúng tay vào.
"Người đó không có mục đích tốt, đừng tiếp xúc với anh ta gần quá"
"Tôi biết, anh yên tâm đi" Trình Hoan cũng không phải trẻ con mà không nhìn thấu được chút tâm tư đó, cô xua xua tay, nói một câu để anh yên tâm: "Số điện thoại tôi đưa cho anh ta là của cửa hàng bên cạnh." Giang Minh Viễn: "..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-147.html.]
Anh nhất thời không biết nói cái gì, nên khen cô thông minh cơ trí, hai là hỏi cô tại sao lại cho số của cửa hàng bên cạnh, trầm mặc từ đầu đến cuối, cũng chỉ nặn ra ba chữ "Vậy thì tốt", có điều trong lòng vẫn thấy vui vẻ hơn phần nào.
Tài xế sớm đã đợi bên ngoài, ba người ra khỏi sảnh lên xe, đi về nhà Trình Hoan.
Trên đường trở về, Trình Hoan bảo dừng xe ở bên ngoài một khu chợ nông sản, tự mình xuống xe mua thức ăn, Tinh Tinh ngồi trên xe nhàm chán không có gì làm nên cũng muốn xuống, cậu đi rồi, Giang Minh Viễn cũng đi theo.
Lần đầu tiên ba người cùng đi chợ nông sản, nhưng lại chẳng có chút không khí lãng mạn hay ấm áp nào.
Thịt thà, hoa quả, rau xanh, trong chợ đều có hết, cái loại mùi trộn vào với nhau, sau một ngày lên men, càng trở nên khó chịu. Tinh Tinh đã bịt mũi rồi, đến cả Giang Minh Viễn cũng nhíu mày, Trình Hoan đương nhiên cũng không thích mùi này, nhưng cũng chẳng có cách nào.
"Thức ăn trong chợ tươi mới hơn."
Trình Hoan đứng bếp, nói gì đi nữa thì hai người còn lại cũng không thể phản bác, cả nhà dùng tốc độ nhanh nhất mua những thực phẩm cần thiết, toàn bộ đều do Giang Minh Viễn xách, làm cho tài xế ngạc nhiên đến suýt rơi cả tròng mắt.
Ba người về đến nhà, Trình Hoan nấu cơm, hai cha con cùng quét dọn vệ sinh nhà cửa, nói chuyện rôm rả. Mà ở một nơi khác, Lý Khang Nhất đang xác nhận lại một lần nữa với nhân viên phục vụ anh ta quen biết: "Bà chủ của các anh ngày mai thật sự sẽ đến?"
"Chắc chắn sẽ đến, tôi lừa anh làm gì?" Nhân viên phục cụ vẫn luôn bị thúc giục cũng không thấy phiền hà, đây đã là lần thứ sáu anh ấy trả lời câu hỏi này rồi, anh ấy có chút do dự: "Anh tìm bà chủ của chúng tôi làm gì?"
Để trả lời câu hỏi này Lý Khang Nhất đã luyện rất nhiều lần, lúc nói ra cũng không hề chớp mắt: "Tôi muốn tổ chức một buổi tụ họp bạn học, có nhiều bạn học không liên hệ được, bà chủ của các anh có tên giống với bạn học của tôi, tôi định xác nhận xem có phải cùng một người không."