Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 157
Cập nhật lúc: 2024-11-10 21:15:11
Lượt xem: 54
Kể cả Giang Minh Viễn không nói, Trình Hoan cũng định chuyển trường cho Tinh Tinh, ngôi trường này hết lần này đến lần khác khoan nhượng cho người ngoài tiếp xúc với trẻ nhỏ, thậm chí còn đóng vai trò là một đồng phạm, thực sự khiến cho cô không thể yên tâm.
Chỉ là, chuyển đến dưới tầng nhà Giang Minh Viễn...
Mặc dù trong cuốn tiểu thuyết miêu tả không nhiều, nhưng lại khắc họa bà Giang vô cùng kỹ càng, là một người có chấp niệm tầng lớp rất nặng, như thể sống trong lồng kính trước thời kiến quốc vậy, đối với người có thân phận thấp hơn bà ấy, Giang phu nhân coi thưởng từ tận trong thâm tâm, cảm thấy nói chuyện với người ta đều là sự bố thí, nhưng đồng thời, bà ấy sẽ không vì coi thường mà bỏ qua cho người mà mình không thích. Đặc biệt là người cướp con trai của bà.
Trình Hoan chưa xem nội dung phần sau của cuốn tiểu thuyết, nhưng khi đọc cũng lướt qua mấy cái bình luận, nữ chính giống như mặt trời nhỏ đó, cũng đã chịu không ít oan ức bởi bà ấy, suýt chút nữa còn làm liên lụy đến cha mẹ.
Trình Hoan không hề có khuynh hướng tự làm khổ mình, cô không muốn giao thiệp với loại người như vậy, lúc biết bà Giang biết đến sự tồn tại của hai mẹ con họ, cô chỉ muốn chuyển đến một nơi thật xa.
Dù sao không đụng được thì sẽ tránh được, quán ăn của cô làm ăn được, doanh thu mỗi tháng cũng đủ đề cho cô và Tinh Tinh sống thoải mái, chỉ là... có chút có lỗi với cha đứa nhỏ.
Có lẽ anh không muốn cho họ rời đi.
Trình Hoan đấu tranh trong lòng, chút tâm sự đó cũng lộ ra ngoài mặt, Giang Minh Minh hỏa nhãn kim tinh, sao lại không nhìn ra được cơ chứ.
Anh đột nhiên lạnh lùng, mắt nhìn chằm chằm Trình Hoan, không bỏ qua bất kỳ biểu hiện nào trên mặt cô: "Cô không muốn chuyển đến?"
Trình Hoan có chút ngượng ngùng, dời tầm mắt không dám đối mặt với anh, thái độ này của cô không khác gì sự thừa nhận, trong lòng Giang Minh Viễn thất vọng, lại không biết phải nói gì.
Trong phòng là một mảng tính lặng, ai cũng không mở miệng, cả người Trình Hoan cảm thấy khó chịu, dường như quay trở về lúc hai người mới quen biết, vừa lạ lẫm lại vừa ngại ngùng.
"Tôi... Cuối cùng, vẫn là cô phá vỡ sự tĩnh lặng này, Trình Hoan l.i.ế.m liếm môi, nói ra ý nghĩ của mình: "Tôi không muốn gặp mẹ của anh"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-157.html.]
Giang Minh Viễn lập tức tỏ thái độ: "Tôi sẽ không để bà ấy làm phiền hai người."
Trình Hoan liếc anh một cái, rõ ràng là không tin.
Đã chuyển đến dưới tầng rồi, vị Giang phu nhân đó chắc chắn sẽ gây hấn với cô, làm sao có khả năng không tìm đến cô chứ.
Nguyệt
Giang Minh Viễn nhìn ra sự nghi kỵ của cô, anh không tiếp tục nói gì nữa, mà trầm mặc một lúc, sau đó anh đứng dậy, nét mặt và giọng nói vẫn như cũ: "Vấn đề này để sau hẵng nói, cô đi ngủ đi, tôi về đây."
Chuyện này xảy ra, tâm tình Trình Hoan có chút sa sút, cô không nói gì mà đứng dậy, tiễn người ra cửa, đến khi cửa thang máy mở ra, mới nói câu đi đường cẩn thận.
"Đừng nghĩ nhiều." Giang Minh Viễn đưa tay lên, cuối cùng không nhịn được mà xoa đầu cô, đối diện với ánh mắt ngạc nhiên của người ấy, lộ ra nụ cười nhàn nhạt: "Không phải vấn đề gì lớn, đừng quá bận tâm."
Nói xong bước vào thang máy.
Người bình thường nghiêm túc cười lên càng gây chấn động hơn, Trình Hoan bị gương mặt mỉm cười của anh làm cho má ửng hồng, sự bình ổn trong tim cũng không giữ được nữa, đến khi cánh cửa thang máy trước mặt đóng lại, mới bừng tỉnh.
Thôi vậy, việc chuyển nhà gì đó, vẫn nên suy nghĩ thêm một chút, không cần phải gấp gáp. .
Giang Minh Viễn tự mình lái xe qua đây, anh đi ra khỏi thang máy, ngồi vào xe, mở chỉ dẫn đường, định vị đến biệt thự.
Cũng đã muộn rồi, trừ người gác cổng, những người khác đều đã đi ngủ, nửa đêm Giang Minh Viễn không muốn kinh động đến người khác, tắm rửa qua loa, nằm trên chiếc giường đã hơn nửa năm không ngủ qua, trước khi đi ngủ còn không nhịn được, gửi cho người ấy một câu "Chúc ngủ ngon".