Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 162
Cập nhật lúc: 2024-11-10 21:16:41
Lượt xem: 67
Sếp đi rồi, những người còn lại đương nhiên cũng sẽ không ở lại nữa, họ thở dài một hơi, thu dọn đồ đạc chuẩn bị tan làm.
Tề Sơn đánh nốt dòng chữ cuối cùng, tắt máy tính đứng dậy, còn chưa kịp rời đi, cách tay đã bị người giữ lại, người giữ anh ấy lại lộ ra vẻ mặt hóng chuyện, hỏi: "Này, có phải sếp hẹn hò rồi không? Anh chắc chắn biết đúng chứ? Mau tiết lộ cho chúng tôi chút đi."
Tề Sơn nở nụ cười ngượng ngùng mà không thô lỗ.
Anh ấy quả thực là biết, nhưng sếp còn chưa nói, làm sao anh dám tiết lộ chuyện này? Còn muốn làm việc nữa không đây?
"Tôi thấy không phải là hẹn hò đâu, trước đây không phải có tin đồn sếp có con trai sao? Có lẽ là đi đón con tan học rồi." Chưa đợi anh ấy tìm cớ chối bỏ, người khác đã mở miệng trước, anh ta nói vô cùng tự tin, nói xong còn tìm Tề Sơn xác nhận: "Tôi nói có đúng không?"
"Cái này tôi cũng không rõ lắm, sếp chưa nói gì." Tề Sơn cầm máy tính xách tay, xuyên qua đám người: "Tôi còn việc chưa làm xong, đi trước đây....
Từ lúc nhận được điện thoại của Tinh Tinh, Giang Minh viễn từ đầu đến cuối đều rất khẩn trương, đến cả chuyến xe thực ra không quá lâu cũng thấy không chịu được, đi một đoạn đường mà anh nhìn đồng hồ không dưới mười lần, cuối cùng cũng đến dưới lầu chung cư.
Cửa thang máy mở ra, anh hít một hơi thật sâu rồi bước ra, đứng trước cửa ấn chuông.
Bên trong cánh cửa vang lên tiếng bước chân như có như không, Giang Minh Viễn cố gắng hết sức để ổn định lại nhịp tim, cánh cửa mở ra, vẻ mặt anh vẫn vậy, nhưng tròn nháy mắt lại không nhịn được mà nở nụ cười: "Cô đồng ý chuyển nhà rồi?"
Còn chưa vào nhà đã hỏi vấn đề này, có vẻ như rất vội, Trình Hoan nghĩ vậy, trong lòng có chút vui vẻ. Cô t một tiếng, tìm đôi dép đi trong nhà của anh từ trong tủ giày: "Sao anh lại đến đây giờ này? Đã ăn cơm tối chưa?"
Nguyệt
"Vẫn chưa." Giang Minh Viễn cúi người thay dép, cảm thấy cả người tràn đầy sinh lực, căn bản không cần ăn cơm, anh xếp giày ngay ngắn, đứng dậy đi theo sau hỏi: "Nhà bên kia đã sắp xếp ổn thỏa rồi, ngày mai cô có thời gian không? Tôi gọi người đến giúp cô thu dọn đồ đạc nhé?"
"Không cần đâu, đồ đạc trong nhà phần lớn đều là của chủ nhà, tôi sắp xếp một ít quần áo và đồ chơi là được, anh không cần tìm người đến đâu"
"Chỉ chỗ đồ chơi thôi đã không ít rồi, một mình cô làm sao xếp được hết?" Giang Minh Viễn không đồng ý, anh đưa tay đón lấy cậu con trai đang bổ nhào về phía mình, theo Trình Hoan đi vào phòng bếp: "Hoặc là để mấy ngày nữa hằng chuyển qua, lúc đó tôi có thời gian rảnh thì qua giúp cô, như vậy có được không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-162.html.]
Trình Hoan cúi đầu thái cá, con cá chuối được cắt thành từng lát dày đều nhau, định làm món cá om dưa. Cô nghe Giang Minh Viễn nói nhiều hơn hẳn ngày thường, khóe miệng không ngừng cong lên.
"Vậy được thôi." Cô đồng ý với ý kiến thứ hai của Giang Minh Viễn, nói xong còn sai bảo: "Giúp tôi rửa sạch dưa muối đi."
Giang Minh Viễn không có gì dị nghị, đặt Tinh Tinh xuống, lấy dưa muối ở trong đĩa đem đến chỗ vòi nước rửa sach.
Đến khi anh rửa xong, Trình Hoan cũng vừa lúc thái xong cá, cô đặt cá vào đĩa, rửa sạch thớt gỗ, đổi sang con d.a.o khác, chuẩn bị cắt dưa.
"Để tôi đi." Giang Minh Viễn chẳng có thành tựu gì trong việc bếp núc, nhưng việc thái rau dưa vẫn có thể làm được, Trình Hoan cũng không khách sáo với anh làm gì, tìm được một củ tỏi, chia cho Tinh Tinh mấy tép: "Giúp mẹ bóc tỏi nào"
Tinh Tinh nhận lấy mấy tép tỏi, bởi vì bàn tay nhỏ nên có một tép rơi ra từ các kẽ tay, cậu ngồi xổm xuống nhặt lên, học theo động tác của mẹ bóc tỏi.
Bạn nhỏ từ trước đến nay chưa có trải nghiệm nào như thế này, một tép tỏi bóc lởm chởm không kỹ, ngón tay của cậu ngắn, bóc được mấy tép liền nóng cay lên.
"Mẹ ơi, tay con đau." Cậu đổi tỏi sang tay khác, mắt nhìn chằm chằm ngón tay cái, gương mặt nhỏ nhăn nhúm lại.
"Sao vậy con?"
"Đau ở đâu? Để mẹ xem nào."
Hai thanh âm vang lên cùng một lúc, Giang Minh Viễn và Tinh Tinh cũng quay người lại, hai người đồng thời cúi xuống lại gần Tinh Tinh, sau đó đầu liền cụng vào nhau.
Tốc độ của hai người không nhanh, mặt đụng nhau cũng không đau, lý ra không phải chuyện gì lớn, chỉ là sau khi đụng nhau một người quay đầu đi còn một người lại bất động, kết quả là môi của Trình Hoan lướt qua trên mặt Giang Minh Viễn.