Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 189
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:14:15
Lượt xem: 52
Giang Minh Viễn liếc nhìn kẻ gây hoạ cách đó không, nói với con trai: "Đây không phải là tiền, nhưng bên trong có tiền."
"Cái này sao có thể chứa được tiền ạ?" Tinh Tinh bẻ tấm card, không tìm được khe hở, vì thế càng thêm hoài nghi.
"Không phải bên trong đựng tiền.." Bởi vì bạn nhỏ hoài nghi, Giang Minh Viễn không thể không giải thích cặn kẽ co cậu biết tấm card nhỏ này chứa tiền như thế nào.
Tinh Tinh nghe cái hiểu cái không, nhưng đã biết ba không lừa cậu, vì thế tấm card nhỏ vốn không được coi trọng liền cứ như vậy trở thành niềm vui mới của cậu, Tinh Tinh nhìn chằm chằm tấm thẻ này, phảng phất như thấy được bóng dáng món đồ chơi mới, cậu xem xong rồi, lại đưa tấm thẻ cho Trình Hoan: "Mẹ ơi, mẹ cầm giúp con."
Vòng đi vòng lại, cuối cùng quà gặp mặt Cố Minh Lệ cho Tinh Tinh lại đến tay Trình Hoan, nhận thẻ ngân hàng xong, đáp ứng mua đồ chơi mới cho Tinh Tinh, liền bắt đầu đuổi người.
Tinh Tinh ngủ cùng ba hai buổi tối, tiếp thu tốt đẹp việc ngủ cùng ba, thấy mẹ thúc giục liền tự giác lỗi kéo tay ba đi.
Hai cha con đi vào thang máy, Tinh Tinh còn lôi kéo anh nói nhỏ: "Ba, hôm nay có phải con đặc biệt giỏi hay không?"
Giang Minh Viễn cúi đầu cùng con trai đối diện, hơi trầm mặc, chờ thang máy mở, mới thấp giọng ừ một tiếng.
"Ngày mai chúng ta còn không cho mẹ biết!" Tiểu gia hỏa nắm chặt quyền, lại hỏi: "Cái sáng long lanh kia khi nào mới đến ạ?"
"Chắc ngày kia."
"Là con đưa cho mẹ sao?"
"Không." Giang Minh Viễn liếc nhìn con trai, tìm được đồ ngủ, đi vào bật nước cho bồn tắm.
"Vì sao ạ?!" Tinh Tinh theo vào, dậm chân không chịu: "Cái đó là con chọn!"
Giang Minh Viễn duỗi tay thử nước ấm, một bên ứng phó con trai: "Bởi vì ba trả tiền"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-189.html.]
Nói đến tiền, tiểu gia hỏa đối với chuyện này tự tin mười phần, cậu giơ tay, ghé vào trên lưng ba, ôm lấy cổ anh hừ một tiếng nói: "Con cũng có tiền."
Giang Minh Viễn ừ một tiếng, đỡ Tinh Tinh ôm cậu đến một bên, cảm thấy mình và con dỗi nhau như vậy rất ấu trĩ, liền nhả ra nói: "Lần sau là con."
"Nhưng mà con thích cái sáng long lanh kia."
"Lần sau con có thể mua một cái sáng long lanh giống vậy." Giang Minh Viễn đề nghị.
Cái ý tưởng này được Tinh Tinh tán thành, tiểu gia hỏa nghĩ nghĩ xác thật là đạo lý này, liền không náo loạn, ngoan ngoãn mà phối hợp với ba cởi quần áo, chui vào bồn tắm đã pha nước xong.
Bồn tắm của Giang Minh Viễn rất lớn có thể bơi lội, cũng sẽ không là người ta c.h.ế.t đuối, Tinh Tinh chơi đùa mê mẩn với 'trái ớt trong nước, bởi vậy thời gian tắm hoãn lại không kỳ hạn. Giang Minh Viễn vẫn luôn ở bên cạnh nhìn chằm chằm, thường xuyên thử độ ấm của nước, cảm thấy nhiệt độ nước có chút thấp, liền cưỡng chế vớt đứa nhỏ ra, đưa tới dưới vòi sen tắm rửa sạch lại một lần, lau khô thân thể thay áo ngủ rồi ôm ra ngoài.
Tinh Tinh tắm rửa xong còn không muốn đi ngủ, bị đặt trên giường lăn hai vòng, dịch đến mép giường cầm lấy một quyển sách tranh ảnh ở trên ngăn tủ tới xem, bên trong chung cư được sưởi ấm, mặc áo ngủ cũng không sợ lạnh, Giang Minh Viễn cũng không có gì để lo lắng, dặn dò một tiếng đừng ra cửa, mình tìm quần áo đi vào tắm rửa.
Anh tắm rửa rất nhanh, lúc ra ngoài Tinh Tinh còn chưa ngủ, tiểu gia hỏa ngồi xếp bằng trên giường, trên đùi đặt sách tranh ảnh, vừa nhìn vừa cười.
Giang Minh Viễn lau khô tóc, đi qua xốc lên chăn, gọi cậu lại đây ngủ.
"Chờ con một lát." Tinh Tinh cúi đầu nói một câu, đôi mắt còn chăm chú vào trên sách, cậu lật hai trang, xem xong chuyện mình muốn biết, mới cảm thấy mỹ mãn mà đặt sách tới một bên, bản thân lăn vào trong ổ chăn, chủ động yêu cầu: "Ba, con không cần ba kể chuyện."
"Được." Giang Minh Viễn đối với việc kể chuyện xác thật không am hiểu, nghe cậu nói như vậy cũng nhẹ nhàng thở ra, anh dịch chăn xong, vỗ hai cái bên ngoài: "Ngủ đi."
"Vâng, ba ngủ ngon."
"Ngủ ngon." Giang Minh Viễn khẽ hôn một cái ở trên trán cậu, thấp giọng hỏi: "Ngày mai còn muốn cùng ba tới công ty không?"
Tiểu gia hỏa nhắm mắt lại lắc đầu, tay nắm thành quyền đặt bên miệng, không bao lâu liền ngủ say.
Nguyệt