Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 203
Cập nhật lúc: 2024-11-11 05:19:28
Lượt xem: 41
Thành phố S có rất nhiều người ngoại tỉnh, lúc này đã về quê cả. Thành phố vốn tất bật trở nên hơi trống rỗng, việc làm ăn trong tiệm khó tránh bị ảnh hưởng. Lúc Trình Hoan đi đến, bên trong cũng chỉ có hai bàn có khách ngồi.
Cô xách túi đi vào bếp, lấy bao lì xì đỏ từ trong túi ra, phát lần lượt đến tay từng người. Nhân viên nhận được bao lì xì đương nhiên là vui vẻ ra mặt, nhìn thấy số tiền bên trong lại càng hài lòng hơn, oán niệm đối với việc ngày Tết cũng phải làm thêm giờ đã giảm đi không ít.
Trình Hoan phát lì xì xong liền chuẩn bị về nhà, trong nhà vẫn còn có hai người đang chờ cô. Cô đi dọc theo thang cuốn xuống dưới lầu, lúc đi đến tầng một thì nhìn thấy cửa hàng đồng hồ bên cạnh thang cuốn đang tổ chức hoạt động, nhìn thấy dòng chữ trên bảng hiệu, cô nhớ đến âu phục vạn năm không đổi của Giang Minh Viễn vì vậy liền quay lại, chuẩn bị đi mua cho anh một bộ quần áo.
Ngày hai tám tháng chạp, trong trung tâm thương mại đã không ít cửa hàng quần áo đóng cửa, những cửa hàng còn kinh doanh còn lại cũng có không ít chỗ bán xả hàng.
Trình Hoan xem cả một tầng lầu, cuối cùng chọn được một cửa hàng ở trong cùng, đây là một cửa hàng đồ cao cấp, phục vụ cho những người trẻ tuổi, giá cả ở đây cũng thuộc phạm vi mà Trình Hoan có thể tiếp nhận được.
Cửa hàng đồ nam được trang trí rất tao nhã, quần áo treo trên kệ cũng không nhiều, thái độ của phục vụ cũng không quá ân cần, nhưng khi cô nhìn trúng bộ quần áo nào đó sẽ giới thiệu kỹ càng cho cô. Trình Hoan xem hết một vòng, cuối cùng chọn được một chiếc áo lông cừu thêu hoa văn, nhìn chung chiếc áo có màu xám bạc, chỉ thêu một vài đồ trang trí màu xám nhạt và màu đen trên cánh tay, trông rất thoải mái.
"Cô thật có mắt thẩm mỹ, chiếc áo này là sản phẩm mới trong năm nay của chúng tôi, rất chỉnh tề mà mặc lại thoải mái." Phục vụ lấy chiếc túi có kích cỡ phù hợp để gói chiếc áo lại, vừa cười vừa giới thiệu cho cô những chiếc quần khác có thể phối hợp với áo cô vừa mua.
Trình Hoan chọn đồ trong cửa hàng quần áo đến nửa giờ, cuối cùng lúc đi ra trên tay đã xách bốn, năm túi đựng đồ đủ để phối được một bộ quần áo mùa đông tuyệt đối có thể vừa mắt.
Lúc ra khỏi trung tâm thương mại đã gần đến bốn giờ, Trình Hoan xách đồ đứng ở cửa đợi hơn hai mươi phút mới đợi được một chiếc taxi chưa có khách. Cô xách đồ lên xe, sau khi đóng cửa xe liền thở phào nhẹ nhõm, trong lòng thầm đưa dự định thi bằng lái xe, mua xe vào hành trình của mình.
Nguyệt
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-203.html.]
Lúc về đến nhà mặt trời đã sắp lặn, Giang Minh Viễn đang dạy con trai làm đề toán.
Tinh Tinh đã có thể đếm từ 1 đến 200, biết làm phép trừ phép cộng trong vòng 50 đổi lại. Lúc Trình Hoan về đến nhà, cậu bé đang giơ ngón tay ra tính toán.
Cậu tính toán một lúc, gãi gãi đầu, đưa ra đáp án một cách không quá chắc chắn: "Là 48."
"Đúng rồi." Giang Minh Viễn đưa một hộp quà ra: "Đây là phần thưởng cho con."
"Con cảm ơn ba. Tinh Tinh nhận lấy, nghe thấy tiếng động ở ngoài cửa liền quay đầu lại, nhìn thấy Trình Hoan về thì vui vẻ chạy đến, trên tay vẫn cầm hộp quà kia: "Mẹ, con biết tính 70-22 rồi, đây là phần thưởng mà ba cho con."
"Tinh Tinh thông minh quá." Trình Hoan đặt đồ trên tay xuống, hôn con khích lệ.
Bạn nhỏ được khen ngợi liền cười ngây ngốc, cậu ôm quà vào lòng nhìn những túi giấy trên đất hỏi: "Mẹ, đây là quần áo mẹ mua cho con à?"
Nhìn qua miệng túi thì thấy màu sắc của quần áo không quá sặc sỡ, không phù hợp với thẩm mỹ khi mua quần áo của mẹ, vì vậy Tinh Tinh tưởng là của mình. Cậu đặt hộp quà trong lòng xuống, cúi người lấy đồ trong túi ra.
Cậu lấy đúng chiếc áo lông cừu mà Trình Hoan nhìn trúng đầu tiên, cậu nhóc lấy áo ra đo thử lên người mình, vẻ mặt vui mừng cũng biến mất. Cậu lật trước lật sau chiếc áo ra xem, có chút ấm ức ngẩng đầu nói: "Mẹ, cái áo này to quá."