Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 234
Cập nhật lúc: 2024-11-11 12:29:51
Lượt xem: 28
Trình Hoan thấy người đàn ông nghe xong dường như có chút không vui, nghi hoặc hỏi: "Xảy ra chuyện gì rồi à?"
"Không có việc gì." Giang Minh Viễn lắc đầu, đưa tay về phía cô: "Điện thoại của anh hỏng rồi, cho anh mượn của em dùng chút đi."
"Ồ, được." Trình Hoan lấy điện thoại ra mở khóa đưa qua, người đàn ông cầm lấy, dùng xong lại cất vào trong túi, cũng không có ý định trả lại cô.
Trình Hoan cũng không để ý nhiều, cô cũng không ỷ lại vào điện thoại quá nhiều, không có cũng không sao. Sau khi ngồi trên máy bay mười tiếng đồng hồ, lúc này cũng bắt đầu đói rồi, Giang Minh Viễn vốn dĩ định đưa bọn họ đi ăn cơm, lúc này lại thay đổi chủ ý: "Anh muốn ăn cơm em nấu"
Trình Hoan cũng không có ý kiến gì: "Anh muốn ăn gì?"
Người đàn ông nói ra tên mấy món ăn, đều là những món ăn đơn giản, Trình Hoan gật gật đầu, giữa đường xuống xe mua thức ăn. Về đến nhà, hai người cùng nhau làm cơm trưa, không khác với thường ngày là bao.
Ăn cơm xong, Giang Minh Viễn còn phải đến công ty xử lý công việc, anh thay bộ quần áo khác, hỏi Trình Hoan: "Em có muốn đến công ty cùng anh không?"
Nếu như là ngày thường, đối phương đưa ra yêu cầu này Trình Hoan chắc chắn sẽ từ chối, nhưng vừa trải qua một đợt nguy hiểm, bây giờ cô có chút không nỡ để anh rời khỏi tầm mắt mình, thế nên cô chỉ do dự một chút, liền đồng ý.
Lái xe từ khu chung cư đến công ty chỉ cần năm phút, xe tiến vào hầm để xe, một nhà ba người đi thang máy thẳng đến tầng cao nhất.
Tầng cao nhất là khu vực thuộc về Giang Minh Viễn và đội ngũ trợ lý của anh, rất ít khi có người khác lên đây, nên tầng này rất yên tĩnh, hành lang cũng không một bóng người.
Giang Minh Viễn đưa bọn họ vào phòng làm việc, hỏi có muốn ăn gì không.
"Không cần đâu, anh đi làm việc đi."
"Ừ" Giang Minh Viễn nói: "Trên giá sách có tiểu thuyết, nếu thấy chán thì lấy đọc nhé"
"Ừm" Trình Hoan liếc mắt qua chỗ giá sách, lại quay đầu lại: "Vậy điện thoại.."
"Điện thoại anh còn cần dùng, tạm thời vẫn chưa trả lại em được." Giang Minh Viễn củi người hôn lên môi cô: "Em ngoan một chút, đọc sách là được rồi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-234.html.]
Trình Hoan: "..."
Cô sờ môi, cứ cảm thấy có chỗ nào kỳ lạ.
Chưa đợi cô kháng nghị, người đàn ông đã quay người đi: "Anh đi làm việc đây."
Trình Hoan còn chưa nghĩ ra chỗ nào không đúng, nghe thấy lời này đành từ bỏ: "... Thôi được."
Trước đây Tinh Tinh đã từng đến một lần, thế nên trong phòng làm việc của Giang Minh Viễn còn có ít đồ để cậu nhóc chơi, không có thiết bị điện tử cũng không có việc gì làm, Trình Hoan đành phải chơi rubik với con cả buổi chiều.
Cô thực sự không hiểu lắm về thứ đồ chơi này, mất một tiếng đồng hồ cũng không lắp được khối rubik về đúng màu, còn phải để con trai dạy mình.
Tinh Tinh còn nhỏ, tự mình biết chơi, nhưng căn bản không nói ra được nguyên lý của nó, càng dạy Trình Hoan càng loạn, cuối cùng giáo viên nhí bắt đầu mất bình tĩnh rồi, vứt khối rubik sang một bên: "Mẹ thật là ngốc!"
"Con nói gì đấy?" Trình Hoan véo thịt trên gương mặt cậu nhóc, nheo mắt dọa nạt.
Cậu nhóc cũng biết sai rồi, nghe vậy liền thu lại biểu cảm ghét bỏ trên mặt, nhào vào lòng mẹ, ôm mặt mẹ nịnh nọt: "Con nói mẹ thật là xinh đẹp, mẹ là người mẹ đẹp nhất thế giới này!"
Nguyệt
Trình Hoan 'hừ một tiếng: "Coi như con còn biết nhận lỗi đúng lúc."
"Hì hì."...
Tiếng hai mẹ con họ vui đùa thi thoảng truyền đến bên tai, Giang Minh Viễn nhìn hai mẹ con họ chơi với nhau, sự căng thẳng trên mặt cũng dần được thả lỏng, khóe miệng chân mày cũng được giãn ra.
Anh nhìn một lát, lúc bị người phát hiện mới quay đầu đi, bên trong hộp thoại có tin nhắn đối phương vừa gửi đến, anh nhìn dòng chữ hiện trên màn hình, ánh mắt đang ấm áp dần trở nên lạnh băng, bàn tay đặt trên mặt bàn gõ vài cái, anh đánh ra một dòng chữ gửi đi.
[Giang Minh Viễn: Tiếp tục để ý đến chiều hướng trên mạng, thấy loại tin tức xóa ngay lập tức, với cả kiếm gì đó cho hai người họ làm. ]