Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 248
Cập nhật lúc: 2024-11-11 05:35:05
Lượt xem: 42
Cô ta nhìn chằm chằm cửa vào, Trình Hoan vừa vào cô ta đã nhìn thấy, ánh mắt không hề che giấu sự soi xét. Trình Hoan có chút căng thẳng đi qua, đứng trước mặt cô ta nâng khóe môi, đưa tay ra: "Xin chào, mời.."
"Tên thật của cô là gì?" Thẩm Khê không đặt bàn tay kia vào mắt, ngắt lời cô.
Chỉ với một câu nói này, đã thể hiện rõ việc mình bị lộ thân phận, nhưng Trình Hoan lại thấy nhẹ nhõm một chút, đưa tay ra lần nữa: "Tôi vốn dĩ tên Trình Hoan"
"Vậy cũng trùng hợp thật đấy." Cô gái trẻ nhếch một bên khóe miệng, đưa tay lên bắt cho có lệ, đáp lại một câu: "Tôi cũng vậy."
"Nhưng bây giờ tôi đổi tên rồi, gọi tôi là Thẩm Khê là được."
Trình Hoan ngồi xuống chỗ đối diện, cười với cô: "Xin chào cô, Thẩm Khê."
"Ừ" Cô gái trẻ 'hừ một tiếng, trông dáng vẻ có chút nhàm chán, cô ta quay đầu ra bên ngoài cửa sổ, dường như đang thưởng thức cảnh vật bên ngoài, miệng nói: "Thực ra tôi biết cô muốn tìm tôi để làm gì, có điều cô yên tâm, tôi cũng không biết tại sao cơ thể của mình lại bị thay đổi, nhưng tôi cũng chẳng có hứng thứ quay lại cái vỏ bọc ban đầu."
Cô ta quay đầu lại: "Cũng chẳng có hứng thú đi cướp đàn ông với cô, dù sao nhà em gái tôi cũng có tiền, muốn đàn ông chỉ cần vung tay lên là có một đống"
Trình Hoan: "... Thế cô định sau này sẽ như nào?"
Giang Minh Viễn nói với cô bởi vì sự thay đổi của Thẩm Khê, ba mẹ cô ta rất không hài lòng, thậm chí còn định đi làm ông nghiệm sinh một đứa con khác.
Thẩm Khê đột nhiên ngừng lại, gương mặt bình tĩnh sững sờ, một lúc sau, cô bất cần mở miệng: "Thuận theo tự nhiên vậy, được đến đâu hay đến đó"
Cô ta nghĩ rất thoáng, dù sao có được ngày hôm nay là đã rất tốt rồi, cuộc sống sau này thế nào, cũng không thể tệ hơn trước kia được.
Dáng vẻ vạn sự tùy duyên của cô ta làm cho Trình Hoan cảm thấy đau đầu, vốn dĩ cô thấy có chút mắc nợ Thẩm Khê, bây giờ đối phương lại có vẻ vẫn còn non nớt, cô không nhịn được mà bắt đầu bận tâm: "Cô không thể ở mãi trong khoảng thời gian nổi loạn này được đâu, hay là nhân lúc còn trẻ học cái gì đi, sau này kể cả không dựa được vào người khác, cũng có thể sống cuộc sống vô lo.
"Để nói sau đi." Thẩm Khê hiển nhiên sẽ không bị một hai câu của cô thuyết phục, tuỳ tiện đáp một câu liền đổi chủ đề: "Đúng rồi, con trai tôi bây giờ sao rồi?"
Nguyệt
Trình Hoan: "..."
Cô ta nhắc đến Tinh Tinh, động chạm đến điểm mấu chốt trong lòng Trình Hoan.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-248.html.]
Mặc dù nói ra cũng không thích hợp lắm, nhưng đó là người tiếp xúc với cô lâu nhất sau khi cô xuyên không, Trình Hoan quả thực có chút hảo cảm với Tinh Tinh, sau khi tiếp xúc tình cảm lại càng thêm thân thiết, cô đã coi Tinh Tinh là người thân thực sự của mình.
Mặc kệ như thế nào, người trước mặt này mới là người thật sự mang bầu và đẻ ra Tinh Tinh, Trình Hoan ở trước mặt cô cũng có chút nhụt chí, mặt khác, trước kia Thẩm Khê mặc kệ Tinh Tinh, khiến Trình Hoan không thể ngôi yên, chỉ muốn trút giận thay cho cậu nhóc, hai loại cảm xúc hỗn độn, làm cho cô cảm thấy cô cùng khó chịu. Nét cười trên mặt Trình Hoan biến mất, giọng nói cũng có chút lạnh nhạt: "Rất tốt, đã đi học mầm non rồi." Thẩm Khê ồ một tiếng, lại trầm mặc.
Lúc sau cô ta mới mở miệng: "Trước kia tôi làm mẹ không tốt, giúp tôi xin lỗi con nhé."
Trình Hoan không nói câu gì.
Thẩm Khê lại hỏi: "Cô có ảnh của nó không?"
Trình Hoan nói có, do dự một chút mới miễn cưỡng lấy điện thoại ra, mở album ảnh, đưa qua.
Trong điện thoại của cô có một album riêng, bên trong tất cả đều là ảnh của Tinh Tinh, trong nửa năm trở lại đây lưu gần trăm bức ảnh, Thẩm khê lướt từng tấm xem, sắc mặt không có gì thay đổi.
Cô ta xem toàn bộ số ảnh đó, trả điện thoại về: "Rất đẹp trai, có điều tôi không thích nổi."
Trình Hoan tức giận nhìn cô.
"Cô nhìn tôi làm gì." Thẩm Khê 'xì' một tiếng: "Tôi nhìn thấy nó lại nhớ đến những chuyện ngốc nghếch mình làm hồi trẻ, trong lòng vô cùng bức bối, sao có thể thích nổi cơ chứ?"
Cô ta dang hai tay ra, vươn vai, đứng dậy: "Thấy cô thích trẻ con như vậy, tôi cũng không cần mang cảm giác tội lỗi nữa rồi. Đi đây, buổi chiều còn có lớp, tôi thanh toán cho"
Thẩm Khê nói xong, cầm túi xách theo bên người, đi được hai bước lại nhớ ra gì đó, dừng bước quay lại hỏi: "Đúng rồi, hình như bà mẹ chồng của cô không thích cô thì phải?"
Trình Hoan chỉ nhìn cô không nói gì.
"Chậc chậc chậc" Thẩm Khê lắc lắc đầu, vỗ vai cô: "Con dâu hào môn không dễ làm nhỉ.
Nói xong nghênh ngang rời đi.