Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 65
Cập nhật lúc: 2024-11-08 22:10:13
Lượt xem: 123
"Mẹ, mẹ từ từ." Tinh Tinh đầu cũng chưa nâng: "Con lập tức rửa xong."
Trình Hoan đi đến phía sau cậu, lập tức ôm tiểu gia hỏa xuống dưới mặt đất, giơ tay tắt vòi nước. Tinh Tinh bị hoảng sợ, ngẩng đầu lên ngốc ngốc nhìn cô, Trình Hoan chọc cái trán của cậu: "Mẹ đều nấu xong cơm rồi."
"A..." Tinh Tinh nhìn một chút rau cải cuối cùng trên tay, lại xoay người nhìn bàn ăn, cậu nghĩ nghĩ, giơ tay giao lá cải cho Trình Hoan: "Vậy buổi tối mẹ làm cái này."
"Được rồi." Trình Hoan đem đồ vật xoa trong lòng bàn tay, vỗ đầu Tinh Tinh bảo cậu đi đến bàn ăn.
Tinh Tinh chạy chậm ra ngoài, Trình Hoan xoay người, đem đám rau xanh bên cạnh bồn rửa gom lại vào tay, ném hết vào thùng rác.
Sau đó lấy chén từ tủ chén, múc hai chén cơm mang đi.
Cơm nước xong, Trình Hoan liền chuẩn bị trở lại thôn Bình An nhìn xem.
Cô cũng nghĩ kỹ, bản thân không quyền không thế, người khác thật sự không tội gì tính kế cô, nói không chừng cô nơi này cảm thấy mấy trăm vạn là một số tiền khổng lồ, chủ đầu tư người ta căn bản không để trong mắt.
Nguyệt
Bởi vì nghe nói một bộ phận thôn Bình An đã dỡ bỏ, Trình Hoan cảm thấy chỗ kia không an toàn, liền không định mang theo Tinh Tinh đi cùng.
Cô đem tiểu gia hỏa gửi gắm cho hàng xóm cách vách, xử lý xong mới ra cửa.
Vừa ra đến trước cửa, Tinh Tinh dùng sức vẫy tay với cô, bảo mẹ về sớm một chút, vẫn luôn chờ cửa thang máy đóng lại, tiểu gia hỏa mới không muốn mà bị dì hàng xóm đưa về.
Trình Hoan xuyên qua đã hơn hai tháng, chỉ ngây người ở thôn Bình An ngắn ngủn mấy ngày, lúc cô đi nơi này còn tính náo nhiệt, hiện tại trở về, nhà ngang đằng trước đã bị dỡ xuống một nửa, thép lõa lồ bên ngoài, gạch rơi trên mặt đất, thoạt nhìn thật hoang vắng.
Đội phá bỏ và di dời của chủ đầu tư ở ngay trong thôn Bình An, Trình Hoan tìm người hỏi thăm, gõ cửa đi vào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-65.html.]
Trong văn phòng tạm thời có không ít người, cãi cọ ầm ĩ, cô đợi một hồi lâu, rốt cuộc chờ một nhóm người đi, mới đi đến trước bàn làm việc.
Nhân viên công tác ở đây còn tính nhiệt tình, hỏi nơi cô cô, liền mở miệng giới thiệu điều kiện bồi thường di dời cho cô.
Lúc trước chủ nhiệm đã nói cho cô điều kiện bồi thường không sai biệt lắm, chia làm hai loại tình huống, muốn nhà hoặc là đòi tiền.
Muốn nhà, bố trí nhà ở ngoại ô thành phố, thuộc về khu vực đang mở rộng ở nội thành, dựa theo tiêu chuẩn một đổi ba, chính là một mét vuông nhà ngang có thể đổi ba mét vuông nhà ở ngoại ô thành phố nếu không nhà muốn đòi tiền, đó chính là một mét vuông năm vạn, không kém bao nhiêu thị trường chung quanh.
Cái trợ cấp phá bỏ và di dời này không thể nói không hậu đãi, đại đa số hộ phá bỏ và di dời đều đáp ứng rất thống khoái, ngẫu nhiên có hộ muốn ăn vạ thêm nhiều tiền, chủ đầu tư cũng mặc kệ, tùy, dù sao không có khả năng bồi thường thêm.
Trình Hoan đối với điều kiện này không thể vừa lòng hơn, cơ hồ lo lắng nhiều liền đồng ý.
Chuyện sau đó càng đơn giản, đăng ký hộ khẩu, đi đo đạc phòng ốc, ký tên xác nhận, lấy tiền chạy lấy người.
Trình Hoan vốn tưởng rằng căn nhà kia nhiều nhất cũng chỉ 60 mét vuông, kết quả đo đạc không biết như thế nào đo ra 75 mét vuông. Dựa theo năm vạn một mét vuông mà tính, Trình Hoan được bồi thường 375 vạn, cô ký tên, cầm chi phiếu đi ra khỏi phòng phá bỏ và di dời, trở lại nhà thuê, toàn bộ quá trình một bộ dạng như kiểu mộng du.
Thang máy tới tầng lầu, Trình Hoan cầm chìa khóa mở cửa, rất nhiều lần mới đúng khóa, cô đứng ở cửa, nhìn trong phòng trang trí quen thuộc, mới hoảng hốt bừng tỉnh.
Cô lấy ra tờ chi phiếu vuông vức từ trong túi, kiểm tra số tiền trên đó vài lần, trên mặt rốt cuộc lộ ra biểu tình khó có thể tin được.
Cô đây là bắt được tiền? 375 vạn? Từ lúc xuất phát đến khi trở về chỉ ba tiếng đồng hồ!
Trình Hoan lại cúi đầu xem con số trên chi phiếu, thở phào một hơi.
Này hiệu suất cũng quá cao đi!