Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 74
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:07:39
Lượt xem: 135
Sắc mặt Trình Hoan đột biến, thật sự không nghĩ tới tại chỗ này có thể gặp được người.
Cô nhìn chằm chằm người đó thật lâu, trong lòng quay cuồng, cuối cùng cắn chặt răng, nói "được".
Cô nói xong, cửa xe mở ra, tài xế xuống dưới mở cửa sau, mời cô đi lên.
Trình Hoan ngồi trên xe, mắt nhìn phía trước, khuôn mặt cứng đờ, một bộ dạng người sống chớ gần, Giang Minh Viễn nhìn cô một cái, cuối cùng cũng chưa nói cái gì.
Một đường không nói chuyện.
Xe đi không bao lâu, dừng lại ở một chỗ ngoài sân.
Trình Hoan từ trên xe xuống dưới, nhìn chung quanh một vòng.
Rất khó tưởng tượng bên trong phố xá sầm uất sẽ có một nơi thanh tĩnh như vậy, viện này thoạt nhìn không nhỏ, chung quanh san sát nhà cao tầng, cửa viện trước mắt nhắm chặt, có vài cành tùng bách từ trong viện thò ra.
Tài xế tiến đến gõ cửa, chỉ chốc lát cửa viện mở ra, Giang Minh Viễn đến bên cạnh Trình Hoan, làm cái tư thế "mời" với cô.
Trình Hoan như cũ không nói lời nào, đi theo bên cạnh Giang Minh Viễn đi vào trong.
Trong viện so với ngoài viện có vẻ tĩnh mịch hơn. Tường trắng ngói xám, rường cột chạm trổ*, đang cuối thu tùng bách trong viện cũng có vẻ xanh um tươi tốt, trong viện còn đào một hồ nước không lớn, trong ao có vài đóa sen đã tàn, có mấy cái đuôi cá chép bơi vòng trong đó.
Nguyệt
(*) ví như nhà cửa hoa lệ
Trong viện thực an tĩnh, chỉ có thanh âm mấy người đi đường, người phụ nữ tới mở cửa dẫn bọn họ vào một phòng, sau đó liền lui ra ngoài, tài xế cũng không theo vào.
Trong phòng bài trí thoạt nhìn có chút phục cổ, vào cửa chính là một đạo bình phong che tầm mắt, bên trong bày bàn ghế, trên bàn bày một bộ dụng cụ pha trà, thoạt nhìn giá trị xa xỉ.
Trình Hoan ngồi xuống ghế, cũng không có tâm tư thưởng thức bài trí nơi này, trực tiếp mở miệng hỏi: "Anh muốn làm cái gì?"
Lúc nói lời này, khóe miệng cô rũ xuống, đôi mắt nhìn chằm chằm Giang Minh Viễn, thoạt nhìn kích mười phần công lực.
Giang Minh Viễn nhìn dáng vẻ này của cô, liền biết hẳn là đoán được thân phận của mình.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-74.html.]
Vả lại, rất không vừa lòng.
Đây cùng anh mong muốn không sai biệt lắm, Giang Minh Viễn thở dài trong lòng, trên mặt lại không biểu hiện ra ngoài, anh lấy ra từ trên người một phần báo cáo kiểm tra được giữ gìn rất tốt, đưa tới trước người Trình Hoan.
Trình Hoan vốn làm như không thấy, người đối diện lại không có ý định thu tay. Cô cúi đầu mắt trợn trắng, rốt cuộc tiếp nhận tờ giấy kia.
"Đây là cái gì?"
Lúc Trình Hoan hỏi, đã thấy được tiêu đề văn kiện kia, sắc mặt cô càng thêm khó coi, bỏ qua những cái thuật ngữ chuyên nghiệp không hiểu, trực tiếp nhìn đến cuối cùng.
Ở cột ý kiến giám định, viết rõ ràng "Dưới tình huống không xét bào thai cùng trứng, họ hàng gần và các yếu tố bên ngoài, căn cứ kết quả phân tích DNA, kết luận Giang Minh Viễn là cha ruột của Giang Tinh Thần"
Được, người ta đã sớm chuẩn bị tốt chứng cứ.
Trình Hoan nhìn thứ này càng thêm tức giận, báo cáo giám định đều bị cô niết nhíu một góc, cô ngẩng đầu nhìn về phía Giang Minh Viễn, mặt lộ vẻ trào phúng: "Không biết Giang tổng mang con trai tôi đi làm giám định khi nào?"
"Là lấy mẫu tóc từ nhà trẻ bên kia." Đối với Trình Hoan lên án, Giang Minh Viễn cũng không giấu giếm, anh lật một chiếc chén sứ, đổ ly trà đưa qua cho Trình Hoan: "Lúc trước biết tin tức này trong lòng khó bình tĩnh, nóng lòng nghiệm chứng, quên báo cho cô, xin lỗi."
Trình Hoan châm biếm: "Vậy trí nhớ cũng thật không tốt"
Cô nói như vậy, không nghĩ tới Giang Minh Viễn còn gật đầu, một bộ dạng tán thành: "Xác thật, lớn tuổi rồi."
Trình Hoan: "..."
Giang Minh Viễn như vậy, ngược lại làm Trình Hoan không biết tiếp tục chỉ trích như thế nào, lúc trước ở trong đầu biểu diễn rất nhiều phương án cũng chưa dùng, trong nháy mắt Trình Hoan suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng chỉ có thể khô cằn nói một câu: "Anh muốn làm cái gì?"
"Tôi tới tìm cô, đương nhiên muốn nhận lại đứa nhỏ này." Mắt thấy người phụ nữ đối diện thay đổi sắc mặt, Giang Minh Viễn lại thêm một câu: "Đương nhiên, nhận lại con không có nghĩa muốn cùng cô tranh đoạt, thằng bé vẫn ở bên này với cô, tôi chỉ muốn cho con biết mình có một người ba, lại cố gắng làm tròn trách nhiệm người cha."
Anh nâng chén trà lên, hơi nhấp môi: "Rốt cuộc, loại lời nói dối cha mình là siêu nhân này, cũng không lừa được bao lâu."
Cuối cùng lời này thật sự chọc tâm.