Nhật Kí Nuôi Con Của Nữ Phụ Ác Độc - Chương 83
Cập nhật lúc: 2024-11-10 14:23:54
Lượt xem: 109
Lần này bà Giang lại tìm rất nhiều cớ, đều bị anh nhìn thấu, bà Giang cũng có chút gấp gáp, nghe ngóng được bữa tiệc hôm nay, bèn bảo Sở Tầm mau chóng qua.
Sở Tầm đến từ sớm, Giang Minh Viễn vừa bước vào cô đã nhìn thấy rồi, chỉ là lúc đó xung quanh anh có quá nhiều người, không tìm được cơ hội thích hợp, mới không tiếp cận.
Khoảng thời gian này cô ta ở nhà có chút khó khăn, trong nhà chèn ép nhau, cô ta bắt buộc phải tìm ngọn núi cao hơn để dựa vào, giúp bản thân thoát khỏi tình cảnh bây giờ.
Vậy nên kể cả khi biết rằng Giang Minh Viễn không có ý với mình, cô ta vẫn nghe lời bà Giang qua đây.
Giang Minh Viễn nhìn người phụ nữ trước mặt, ấn đường hơi nhíu lại.
Trí nhớ của anh rất tốt, vẫn chưa quên đối tượng xem mắt mà mẹ mình sắp xếp, bây giờ đối phương xuất hiện ở đây, tám chín phần là do mẹ mình báo tin.
Anh có chút phiền chán, nét mặt cũng trở nên lạnh nhạt, gật đầu với Sở Tầm: "Sở tiểu thư"
"Không ngờ Giang tổng vẫn còn nhớ đến tôi." Sở Tầm cười cười, dưới ánh đèn khuôn mặt tinh tế hiện rõ nét quyến rũ, ánh mắt cô ta sáng lấp lánh, đưa một ly rượu qua: "Giang tổng, tôi kính anh một lỵ"
"Không cần đâu." Giang Minh Viễn từ chối, chuẩn bị rời đi.
Anh mới đi được hai bước, Sở Tầm hình như đứng không vững, cô ta 'ối' một tiếng, bước chân đổi hướng, đổ về phía Giang Minh Viễn.
Giang Minh Viễn theo bản năng tránh sang một bên, tay Sở Tầm bắt được cơ thể đang đứng vững của anh, vì sự cố ngoài ý muốn này, rượu trong tay cô ta bị đổ hết ra ngoài, ly rơi xuống đất vỡ thành những mảnh vụn, rượu rơi ra làm ướt ống quần của Giang Minh Viễn.
"Thật xin lỗi." Sở Tầm ngay lập tức nói lời xin lỗi, cô ta cúi người, dường như muốn lau ống quần bị ướt của Giang Minh Viễn.
Cổ váy lễ phục của cô ta khoét sâu, ở cái tư thế này, người đứng bên cạnh có thể nhìn thấy rõ ràng phong cảnh trong n.g.ự.c của cô ta.
Giang Minh Viễn không cẩn thận lướt qua rồi rời tầm mắt, nét lạnh trên mặt giống như rơi xuống hồ băng vậy, anh bước qua một bên định rời đi, không biết Chu Hằng Viễn từ đâu đi ra.
Trên tay anh ta kẹp một điếu thuốc, ánh mắt quét qua ban công, lộ ra nét mặt kinh ngạc, sau đó nói với Giang Minh Viễn: "Ôi trời, có vẻ như tôi làm phiền hai vị rồi."
"Đừng nói vớ vẩn." Giang Minh Viễn cũng không quan tâm đến Sở Tầm đang muốn đứng dậy lại không vững, bước đi rời khỏi chỗ này, Chu Hằng Viễn cũng lập tức theo đằng sau, anh ta lên xe của Giang Minh Viễn, nói địa chỉ của mình, sau đó mới mặt dày cười: "Tiện đường cho tôi đi nhờ một chuyến, cậu không cảm thấy phiền chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhat-ki-nuoi-con-cua-nu-phu-ac-doc/chuong-83.html.]
Giang Minh Viễn không để ý đến anh ta, anh ta cũng không biết ngại, tự biên tự diễn sự việc nhìn thấy trên ban công thành chuyện theo ý mình, thấy sắp bị ăn đập đến nơi rồi mới chịu dừng lại cái mồm liến thoắng, đổi chủ đề khác: "Đúng rồi, cậu tìm thấy người đó chưa?"
Nghe đến câu hỏi này, Giang Minh Viễn bình tĩnh lại: "Rồi" một tiếng.
"Thật sự muốn nối lại tình xưa à?" Nét mặt Chu Hằng Viễn dáng vẻ hóng chuyện nói: "Không nhìn ra đấy, cậu lại thích kiểu thế à, chậc chậc."
Bởi vì lúc trước Giang Minh Viễn nhờ anh ta tìm tư liệu về Trình Hoan, Chu Hằng Viễn thuận tiện tìm luôn ảnh của người đó, quả là một mĩ nhân xinh đẹp.
"Tôi nói này, mấy lão già đó chắc chắn hối hận lắm, xem dáng vẻ đạo mạo này của cậu, tôi còn tưởng cậu thích kiểu bạch liên hoa cơ, nếu mà tặng cô em n.g.ự.c to hơn một chút, có phải là đã đạt được mục tiêu nhanh hơn rồi không?"
"Đừng có nói vớ vẩn nữa" Giang Minh Viễn quở mắng.
"Haiz, cậu đang bảo vệ người ta à?" Chu Hằng Viễn có chút kinh ngạc: "Tiểu Giang, cậu càng ngày càng thay đổi rồi, người phụ nữ này có sức hấp dẫn đến vậy sao?"
Sức hấp dẫn...
Anh không có mấy hứng thú với phụ nữ, nhưng vẫn có năng lực phân biệt cơ bản, mẹ của con trai mình, dựa theo tiêu chuẩn thẩm mỹ của người bình thường, quả thực là một người phụ nữ rất có sức hấp dẫn.
Nhưng bọn họ không phải kiểu quan hệ như vậy.
Nguyệt
Không thể để cho Chu Hằng Viễn coi thường người khác, Giang Minh Viễn cuối cùng cũng mở miệng giải thích: "Không phải như cậu nghĩ đâu."
"Tôi nghĩ thế nào cơ?" Chu Hằng Viễn nháy mắt ra hiệu.
Giang Minh Viễn nhìn anh ta một cái, thả một quả bom: "Cô ấy là mẹ của con trai tôi."
"Cái gì cơ?!!"
Quả b.o.m này thực sự có sức công phá rất lớn, Chu Hằng Viễn suýt chút nữa kinh ngạc nhảy ra khỏi xe.
Anh ta trợn tròn mắt, đánh giá Giang Minh Viễn từ trên xuống dưới, tỏ vẻ kinh ngạc: "Người anh em, cậu lợi hại thật đấy, một phát ăn luôn!"