Nhìn bầu trời từ bên kia đại dương - 10 (END)
Cập nhật lúc: 2024-11-03 17:36:55
Lượt xem: 589
Với sự đồng hành của anh ấy, tình trạng của tôi dần dần được cải thiện.
Tiểu Vương hỏi tôi khi nào thì trở về quay phim, tôi trả lời qua loa với cô ấy một câu “Sắp rồi”.
Nói mới nhớ, lúc trước tôi vào giới giải trí cũng là vì mang theo chút tư tâm. Lúc đó tôi nhận kịch, phần lớn đều là thanh xuân vườn trường. Tôi nghĩ có thể có một ngày, Cố Cảnh Thời có thể nhìn thấy tôi trên màn ảnh, nhớ tới câu chuyện giữa chúng tôi, sau đó tới tìm tôi.
Cố Cảnh Thời tới tìm tôi, nhưng hình như... không phải vì bộ phim tôi đóng nên mới tới tìm tôi. Vâng, năm năm làm việc chăm chỉ mà chẳng được gì.
Hiện tại tôi đã ở cùng một chỗ với anh, vậy thì... nhắc lại một chút.
Thuận miệng nhắc lại một câu, không cần cách màn hình cũng có thể nghe được tiếng Wisteria dỗ ngủ, thật sự quá sảng khoái!
[Ngoại truyện Cố Cảnh Thời]
Wisteria là hoa tử đằng.
Ngôn ngữ của loài hoa tử đằng là nó sinh ra vì tình yêu và c.h.ế.t đi vì tình yêu.
Năm mười sáu tuổi, tôi không đánh trả, mặc cho bọn họ đánh tôi đá tôi, hy vọng bọn họ thật sự có thể đánh c.h.ế.t tôi. Như vậy, tôi sẽ không bao giờ bởi vì thân phận của mình mà bị tất cả mọi người sỉ nhục, chịu đựng vô số ánh mắt lạnh lùng.
Nhưng, cô ấy đã xuất hiện.
Cô ấy nhìn thấy tôi, quỳ xuống bên cạnh tôi, lau mặt cho tôi.
Chiếc váy trắng tinh của cô ấy dính m.á.u và bùn, nhưng cô ấy không thèm để ý chút nào, chỉ lấy khăn tay liên tục lau m.á.u cho tôi. Nhưng m.á.u lau mãi không hết.
Tôi nói với cô ấy rằng tôi đáng bị như vậy. Hốc mắt cô ấy đỏ lên, cô ấy khóc.
Tôi chưa từng dỗ dành con gái, cố gắng chống đỡ thân thể lau nước mắt cho cô ấy, nhưng mặt cô cũng lấm lem.
Tôi xin lỗi cô ấy.
Cô ấy hỏi tôi có đau không. Đó là lần đầu tiên trong đời tôi được quan tâm.
Cô ấy nói, người lớn làm sai chuyện, không nên liên lụy đến đời sau. Cô ấy nói với tôi rằng tôi không sai. Cô ấy nói sau này sẽ bảo vệ tôi.
Tôi cười. Vừa định nói gì đó, cô ấy lại ôm lấy tôi. Vòng tay cô ấy dịu dàng nhưng tràn đầy sức mạnh. Giống như trong bóng tối vô tận, xuyên thủng tầng tầng trở ngại ánh sáng.
Sau đó, họ biết tôi học Stanford, biết tôi nhận được đề nghị của Morgan, biết tôi, có đủ thực lực để chống lại họ.
Mấy ngày trước khi về nước, mẹ tôi đến cầu xin tôi. Cầu xin tôi giúp chồng bà ấy.
Bà ấy nói, nếu người đàn ông kia xảy ra chuyện, bà ấy cũng không sống nữa.
Tôi chất vấn bà ấy, có quan tâm đến sống c.h.ế.t của tôi hay không. Bà ấy nhìn tôi. Không nói được lời nào khác, chỉ lặp đi lặp lại: “Cảnh Thời, là lỗi của mẹ.”
Tôi nhìn vào mặt bà ấy. Trong lòng nổi lên chua xót. Khi đó, khuôn mặt thanh tú cũng đã đầy nếp nhăn. Dù sao bà ấy vẫn là mẹ tôi. Tôi đã đồng ý.
Tôi không có cách nào trở lại bên cạnh Nguyễn Hân. Sợ liên lụy đến cô ấy, tôi không dám chủ động liên lạc với cô ấy.
Sau khi biết cô ấy bị bệnh, tôi bỏ lại tất cả, về nước thăm cô ấy. Nhưng khi đó, bên cạnh cô ấy có người khác.
Tôi trở lại Mỹ, lo lắng về tình trạng tâm lý của Nguyễn Hân, ở bên kia đại dương, tôi đã sáng lập Healing. Với danh tính là Wisteria, làm mọi thứ tôi có thể để cải thiện tình trạng của cô ấy.
Sau đó, Nguyễn Hân nói với tôi rằng cô ấy sẽ kết hôn.
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
Giây phút nhận được tin nhắn của cô ấy, tôi đã rất vui mừng, nhưng giây tiếp theo, đầu óc tôi trống rỗng. Nguyễn Hân sẽ kết hôn. Phản ứng đầu tiên của tôi là cướp vợ. Không chỉ nghĩ mà tôi còn nhắn lại với cô ấy như vậy.
Nguyễn Hân cho rằng tôi đang nói đùa, cũng nửa đùa nửa thật nói với tôi: “Ha ha ha ha, nếu tôi không hạnh phúc, anh không cướp tôi cũng sẽ chạy.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhin-bau-troi-tu-ben-kia-dai-duong/10-end.html.]
Hôn lễ sắp đến, trong giọng nói của cô ấy đều lộ ra vui vẻ. Nhưng tôi không yên lòng, mất cả tháng, điều tra bối cảnh gia đình chồng sắp cưới của cô ấy. Kết quả cuối cùng nói cho tôi biết, hắn không phải là người tốt.
Tôi đã đặt chuyến bay gần nhất để đến hiện trường đám cưới của cô ấy. Lúc đó tôi ôm ý nghĩ bị cô ấy đuổi ra ngoài mà vọt vào đại sảnh hôn lễ. Lại không nghĩ tới, cô ấy đang khóc.
Tôi lau nước mắt cho Nguyễn Hân, nói giúp cô ấy xử lý tên kia.
Đánh Trình Mục xong, Nguyễn Hân bảo tôi buông hắn ra, sau đó tát hắn một cái.
Tôi biết, nhân cách thứ hai của cô ấy đã xuất hiện.
Sau đó, tôi đem chứng cứ phạm tội của công ty Trình Mục thu thập được đưa cho Nguyễn Hân, không mất bao lâu cô ấy liền đưa Trình Mục vào tù.
Sau ba năm kết hôn, Nguyễn Hân đã cơ bản bình phục, chúng tôi cùng nhau kinh doanh Healing. Hy vọng rằng nó có thể giống như tên của nó, giúp nhiều người mắc bệnh tâm thần hơn, thoát khỏi bóng tối và chữa lành chúng sinh.
(--END--)
CAO THỦ TRÀ XANH [[FULL]
Tác giả: 锦瑟
Đề cử: Trang Nguyễn
Raw: Meo Meo
Nguồn: zhihu
Tôi là trợ thủ đắc lực của tổng giám đốc và là trợ lý nữ đầu tiên bên cạnh anh ta.
Đối với với sở thích của anh ta tôi có thể nắm rõ trong lòng bàn tay.
Tôi đang sử sự hiểu biết này để từng bước thực hiện kế hoạch của mình.
1.
Chín giờ sáng, tại Tòa nhà văn phòng của Tập đoàn Long Bá.
Sự xuất hiện của Cố An Lâm giống như một hòn đá ném vào một mặt hồ tĩnh lặng, nhân viên nghiêm túc đứng dọc hai hàng đón chào Cố tổng.
Như thường lệ, tôi đi sau anh ta hai bước về bên phải, hơi cúi đầu xuống và cố gắng giảm thiểu tối đa tiếng giày cao gót chạm nền.
Là cánh tay phải của Cố An Lâm, giày cao gót và váy sẽ nhắc nhở tôi rằng tôi vẫn là phụ nữ. Tôi phải cố gắng hết sức để khiến anh ta bỏ qua giới tính của mình, bởi vì vị Cố tổng này không thích chạm vào phụ nữ khác ngoại trừ lúc trên giường với người tình.
Tôi là nữ trợ lý đầu tiên của anh ta và đã cố gắng giữ vai trò này trong hai năm, đó không phải là điều dễ dàng. Tất nhiên, lý do chính mà tôi nhận được công việc này là vì tôi đã cứu được người yêu của anh ta.
Cố An Lâm đang đi, đột nhiên giơ tay mà không quay đầu lại. Tôi nhanh chóng bước lên phía trước và hỏi một cách kính trọng: "Cố tổng dặn dò gì ạ?"
Vói giọng điệu dịu dàng hơn trước rất nhiều, anh ta ra lệnh: "Đặt một cái bánh pudding dâu tây, chuyển đến văn phòng của tôi vào trưa nay."
Có vẻ như tối qua anh ta đã có một đêm vui vẻ với Tống Vũ Vi, vì vậy nếu sáng nay giám đốc Lưu đến báo cáo sẽ không còn bị khiển trách đến đỏ mặt nữa, báo cáo của anh ta đã bị sửa đi sửa lại bốn lần rồi.
Anh ta cũng thật đáng thương, mỗi lần Cố tổng và Tống Vũ Vi cãi nhau, tâm tình không tốt, Cố tổng đều sẽ vì giận cá mà c.h.é.m nhân viên.
"Vâng." Trong đầu tôi phân tâm và thông cảm với Giám đốc Lưu nhưng vẫn kịp thời phản ứng với mệnh lệnh của Cố An Lâm. Sẵn dịp, tôi cũng dựa trên suy luận mà hỏi: "Cố tổng có muốn thêm một cái bánh Mifuyu vị matcha Millefeuille Hokkaido không? Hai hôm trước, tôi nghe cô Tống nói thích ăn loại này”.
Cố An Lâm bước vào văn phòng và ngồi xuống, bật máy tính rồi gật đầu nhẹ với tôi để bày tỏ sự hài lòng của anh ta: "Cứ chuẩn bị theo sở thích của Vũ Vi."
Tôi chuẩn bị rời văn phòng thì anh ta lại giao thêm một nhiệm vụ: "Chuyển năm mươi vạn tệ vào tài khoản của Linda."
Tôi hiểu ẩn ý của anh ta là từ giờ trở đi không được để Linda xuất hiện trước mặt anh ta nữa.
--- Đọc full tại MonkeyD