Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nhìn bầu trời từ bên kia đại dương - 8

Cập nhật lúc: 2024-11-03 10:36:15
Lượt xem: 813

18

 

Bốn năm trước, tôi vì đóng một bộ phim, mãi không thoát ra được, bị bệnh. Chẩn đoán chính xác là, bệnh nhân cách phân liệt.

 

Đó cũng là lúc Healing mới thành lập và Wisteria mở tài khoản.

 

“Shailly là bạn đại học của anh. Lúc đó anh biết tình trạng tâm lý của em có vấn đề, nhưng anh không thể quay lại, vì vậy anh đã thành lập Healing, nhờ Shailly giúp em theo dõi tài khoản của Wisteria.”

 

Shailly là bác sĩ tâm lý của tôi.

 

“Video của anh dựa vào thuật toán chuyên nghiệp để cắt nối biên tập, thông qua thị giác và thính giác để tiến hành khai thông tâm lý đối với người mắc bệnh tâm lý, đạt được mục đích thả lỏng, giảm bớt áp lực.” 

 

“Sau khi biết em sắp kết hôn, nói thật, anh thật sự rất khổ sở.”

 

Anh im lặng vài giây, lại ngẩng đầu: “Nhưng anh lại cảm thấy, chỉ cần A Hân có thể hạnh phúc, cho dù không thể ở bên em, cũng không sao.”

 

Cố Cảnh Thời nhíu mày: “Anh điều tra Trình Mục, bối cảnh của hắn rất phức tạp, anh sợ hắn sẽ liên lụy đến em. Cho nên anh liền tới cướp hôn.”

 

Anh cười với tôi, nụ cười thuần khiết, không khác gì mười năm trước: “Chắc không tính là muộn chứ?”

 

“Nhưng mấy năm nay, vì sao không liên lạc với em? Em còn tưởng rằng, tưởng rằng anh đã sớm...”

 

Mười năm bặt vô âm tín, khiến tôi nghĩ rằng anh đã sớm không còn trên thế gian này.

 

Đáy mắt Cố Cảnh Thời ảm đạm: “Xin lỗi. Lúc ấy trong gia tộc anh rất loạn, nếu để cho bọn họ biết anh thích em, đối với em sẽ bất lợi. Anh biết, hôm nay là anh quá đường đột, nếu như em không muốn...”

 

Tôi mạnh mẽ đứng dậy, kéo anh lên, đi lên sân khấu.

 

“Hôn lễ tiếp tục. Chú rể là anh.”

 

Anh giật mình đứng trước mặt tôi.

 

“Yên tâm, em vẫn là em.”

 

Tôi đưa bó hoa cho anh: “Cố Cảnh Thời, anh có nguyện ý lấy em không?”

 

Đuôi lông mày anh hơi nhướng lên, anh nhận lấy bó hoa: “Lời này, để cho đằng trai nói mới sẽ tốt hơn một chút.”

 

Anh quỳ một gối xuống đất, giọng nói không ngừng run rẩy: “Nguyễn Hân, em đồng ý, gả cho anh không?”

 

“Em đồng ý.”

 

Đại sảnh trống trải, bàn ghế chén đũa là nhân chứng hôn lễ của chúng tôi. Không biết từ đâu anh lấy ra chiếc nhẫn kim cương. Thấy tôi kinh ngạc, anh cười giải thích: “Kết hôn đương nhiên phải chuẩn bị nhẫn thật tốt.”

 

Anh đeo nhẫn vào ngón đeo nhẫn của tôi.

 

Cố Cảnh Thời ngước mắt lên, những vì sao trong dải ngân hà đều nằm trong mắt anh: “A Hân, em là của anh.”

 

19

 

Không ngoài dự đoán, tối hôm đó, tôi liền lên hot search.

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

 

Tài khoản tiếp thị cắt đầu bỏ đuôi, chỉnh sửa Trình Mộc thành nạn nhân.

 

#Nguyễn Hân#

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhin-bau-troi-tu-ben-kia-dai-duong/8.html.]

 

#Nguyễn Hân ngoại tình#

 

#Nguyễn Hân đại náo đám cưới# 

 

Ba chữ “Bạo” màu đỏ tía trực tiếp nổ tung.

 

Đương nhiên tôi biết đây là bút tích của ai.

 

“Trời ơi, làm sao bây giờ?” Trợ lý Tiểu Vương ôm điện thoại đi tới đi lui sau lưng tôi.

 

“Không sao đâu.” Tôi cầm chiếc nhẫn Cố Cảnh Thời đưa cho, cẩn thận quan sát hai chữ cái “RG” bên trong nhẫn. Là chữ cái đầu tiên trong tên tôi và Cố Cảnh Thời. Anh ấy rất quan tâm tiểu tiết, tôi rất thích.

 

Tôi nhìn Tiểu Vương, tiếp tục chậm rãi nói: “Tôi sẽ tự biến mình thành trò cười.”

 

“Này chị, đừng! Người qua đường chúng em không thể chịu nổi sự tra tấn này!”

 

Tiểu Vương để điện thoại di động xuống túm lấy tôi: “Chị không thể sập phòng, em gái em còn đang theo dõi bộ phim thanh xuân vườn trường của chị đấy, chị!”

 

“Này,” Tôi che lỗ tai, an ủi cô ấy: “Yên tâm, sẽ không sập, tôi có rất nhiều cách đối phó Trình Mục.”

 

“Ai,” Cô ấy thở dài: “Thật không ngờ Trình Mục lại là người như vậy.”

 

Tôi đứng dậy: “Lúc trước chọn kết hôn với hắn, cũng là coi trọng giọng nói của hắn.”

 

Không ngờ là tôi mắt mù.

 

“Khá lắm, người ta tìm thế thân đều nhìn mặt, chị lại là nghe tiếng?”

 

Tiểu Vương giơ ngón tay cái lên: “Chị quả nhiên là luồng gió mới trong giới giải trí! Không chỉ trong giới giải trí, mà còn trong toàn bộ xã hội loài người cũng rất bùng nổ! Chị định phản kích thế nào?”

 

Cô ấy tò mò theo sau tôi.

 

“Không lâu nữa, cô sẽ biết.”

 

20

 

Hơn nửa tháng sau, tại tập đoàn Trình thị.

 

Tôi đứng trong phòng làm việc của Trình Mục, cách cái bàn, đối diện với hắn.

 

Thoạt nhìn hắn có chút tiều tụy, trên cằm lún phún râu.

 

“Đến xem tôi bị bắt sao?” Hắn bắt chéo tay, đặt lên bàn.

 

Tập đoàn Trình thị liên quan đến rửa tiền, bị cưỡng chế đóng cửa.

 

“Trình Mục,” Tôi ngẩng đầu nhìn hắn: “Anh nghĩ như thế nào? Đưa chuyện này ra ánh sáng, tôi không tin anh không biết nguy hại đối với Trình thị. Cho nên, anh làm như vậy, chỉ là muốn cho tôi thân bại danh liệt? Nhưng thủ đoạn cũng quá thấp kém.”

 

“Em không hối hận sao?” Trình Mục cười nhạo: “Nguyễn Hân, anh đã biết cả rồi.”

 

Hắn nhìn vào mắt tôi, từ đáy mắt hắn tôi nhìn thấy vài phần bi thương: “Lúc trước em lựa chọn đính hôn với anh, là bởi vì anh giống Cố Cảnh Thời đúng không? Giọng nói giống sao?”

 

Tôi cười một tiếng: “Có một chút.”

 

Loading...