Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Như Ý Không Như Ý - Chương 11

Cập nhật lúc: 2024-05-27 20:43:33
Lượt xem: 1,311

Không biết có phải là ảo giác của ta hay không, Từ Diễn thật sự đang đứng bên cạnh ta, khi nhìn thấy tượng gỗ biến thành người thì sắc mặt hắn tái nhợt hơn vài phần.

 

Yêu quái dùng móng tay đỏ tươi nhẹ nhàng nâng cằm ta: "Công chúa nhỏ, cái miệng của cô thật biết dỗ dành người khác."

 

Ta nói thật: "Dỗ dành tỷ nhiều hơn, có lẽ tỷ sẽ cho ta sống lâu hơn một chút."

 

Nàng ta cười sảng khoái nhưng trong mắt lại không có ý cười: "Đứa trẻ trung thực nên được thưởng... Ta có thể đồng ý nguyện vọng của cô, thậm chí có thể để cô từ quỷ biến thành người."

 

Mắt ta sáng lên: "Thật sao?"

 

Nàng ta cười thân mật: "Tất nhiên rồi, chỉ cần cô chịu ở lại với ta một năm."

 

Ta do dự nói: "Có thể để Từ Diễn ở lại với ta không?"

 

Yêu quái cười khúc khích hai tiếng, lập tức trở mặt: "Cô tưởng ta độ lượng đến mức có thể nhìn hai người liếc mắt đưa tình sao? Hôm nay ta còn cố tình làm Vương Mẫu, chia rẽ đôi uyên ương các người đây này!"

 

Ta nhỏ giọng sửa lại: "Hắn không thích ta, cho nên nói đúng ra, chúng ta không phải uyên ương."

 

Yêu quái ngẩn ra một lúc, liếc Từ Diễn một cái, thản nhiên nói: "Nếu vậy thì cô càng không có gì phải luyến tiếc. Ở lại với ta một năm, sau này còn có mười năm trăm năm để sống. Một vụ mua bán hời như vậy, cô phải biết điều."

 

Ta nhìn về phía Từ Diễn, hắn nói: "Người ở lại đi. Quẻ tượng nói rằng trong năm nay sẽ có đại nạn giáng xuống, ta lo không chăm sóc tốt được cho người."

 

Ta cau mày: "Nhưng mà... "

Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD

 

Hiếm khi hắn lại dịu giọng: "Người ở đây dưỡng bệnh cho tốt, một năm sau, ta sẽ đến đón người, được không?"

 

Ta không nhịn được mà nắm lấy tay hắn, hắn không tránh né, ngón tay khẽ động, nắm c.h.ặ.t t.a.y ta trong lòng bàn tay.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhu-y-khong-nhu-y/chuong-11.html.]

Ta ngẩng đầu nhìn hắn: "Vậy thì ngươi chắc chắn phải đến đón ta đấy nhé."

 

Hắn không nói gì, chỉ nhìn ta thật sâu.

 

Đôi mắt đen láy đó giống như biển băng vào đêm khuya, trước kia vẫn luôn lạnh lẽo nhưng lúc này lại cố hết sức che giấu những cảm xúc cuồn cuộn trong đó.

 

Ta không hiểu sao lại muốn khóc, lặp lại một lần nữa: "Ngươi chắc chắn phải đến đón ta đấy."

 

Hắn thở dài, ngón tay cái lướt qua khóe mắt ta: "Ngốc quá."

 

Từ Diễn đi rồi, ta mỗi ngày đều nghe theo chỉ dẫn của yêu quái mà tắm thuốc, uống thuốc bổ, hấp thụ tinh hoa của mặt trăng.

 

Yêu quái trông có vẻ như là một nữ nhân xấu xa nhưng lại tử tế nhường chiếc ngai vàng bằng vỏ sò của mình cho ta.

 

Ánh trăng phản chiếu trong đó, từng giọt đều rơi vào hồn đăng của ta.

 

Nàng ta nhìn chằm chằm vào hồn đăng của ta, vừa muốn cười vừa muốn không cười: "Công chúa nhỏ, ngươi có biết không, hồn đăng của mỗi người trên thế gian này đều không giống nhau."

 

Ta thành thật lắc đầu: "Ta chưa từng nhìn thấy của người khác nên không biết."

 

Nàng ta cười nhạt: "Hồn đăng của ngươi là thứ đẹp nhất ta từng thấy."

 

Ta thở dài: "Đáng tiếc, bị Từ Diễn cưỡng ép tụ lại thành, dù có đẹp đến mấy cũng chỉ có thể thoáng chốc mà thôi."

 

Yêu quái có vẻ rất hứng thú: "Ngươi đã sớm biết là hắn tụ hồn cho ngươi rồi ư?"

 

Ta cố tình lừa nàng ta: "Ngay ngày đầu tiên hiện hình tại hoàng cung, ta đã biết rồi."

 

Yêu quái không nói gì, như một cô gái nhỏ, ôm gối nhìn ta.

Loading...