Như Ý Không Như Ý - Chương 14
Cập nhật lúc: 2024-05-27 20:56:13
Lượt xem: 1,412
Hoặc vui vẻ hoặc tức giận, hoặc mặc đồ vàng nhạt hoặc mặc đồ đỏ nhạt, hoặc đang đuổi bướm hoặc đang cầm sách, bức này chồng lên bức kia, bức nào cũng là cùng một người.
Yêu quái không ngốc, đương nhiên đoán ra được đó là công chúa Như Ý.
Người thanh niên nhìn những bức tranh này, ánh mắt lạnh lẽo cũng dần tan chảy.
"Có lẽ ngươi muốn nghe, ta yêu nàng vì nàng từ nhỏ đã luôn đi theo sau ta, gọi ta là sư huynh; yêu nàng vì nàng không biết bơi nhưng lại đến sông cứu ta. Hoặc là nàng không cần làm gì cả, chỉ cần nghiêng đầu cười với ta một cái, ta đã luống cuống không dám nhìn nàng."
Người thanh niên rõ ràng đang cười nhưng nụ cười lại bi thương đến vậy.
"Thay vì hỏi ta yêu nàng nhiều như thế nào thì hãy hỏi ta hận mình nhiều như thế nào. Hận mình ngu ngốc vô tri, sau khi nàng đi rồi mới biết, hóa ra lúc trước tình cảm dâng trào trong lòng ta, không phải là tình yêu thương chúng sinh, mà là tình yêu duy nhất và độc nhất dành cho nàng."
Yêu quái im lặng.
Một lúc lâu sau, nàng ta tự giễu cười: "Lúc đầu ta đồng ý giúp ngươi, là vì mong có một ngày nào đó có thể thu phục được trái tim ngươi. Bây giờ xem ra là ta nông cạn."
Người thanh niên bình tĩnh đáp: "Nếu ngươi thích bộ da của ta, sau khi thành công, cứ việc lấy đi."
Truyện này được đăng trên web monkeyD, xin hãy đọc web chính chủ để ủng hộ công sức của dịch giả. Search tên truyện + monkeyD
Yêu quái im lặng một lúc, rồi bật cười: "Tiểu lang quân, ta tung hoành sáu trăm năm, đã gặp rất nhiều mỹ nam tử, ngươi cứ xếp hàng đi."
Người thanh niên nói: "Ta không có gì để báo đáp."
Yêu quái lả lướt rời đi: "Cứ coi như ta làm việc thiện mỗi ngày đi."
Người thanh niên chỉ có thể nhìn thấy bóng lưng của nàng ta, còn ta thì có thể nhìn thấy, trong đôi mắt phượng đào thường hay trêu chọc của mỹ nhân, rõ ràng phủ một tầng sương mù tiếc nuối.
Bức bình phong bằng nước lại một lần nữa tĩnh lặng.
Yêu quái quay lưng về phía ta, không nhìn rõ biểu cảm.
Ta hỏi: "Hắn không biết tỷ từng thực sự thích hắn đúng không?"
Yêu quái nửa thật nửa giả đáp: "Yêu quái làm gì có tình yêu chân thành? Yêu quái chỉ biết cướp tình lang, g i ế t tình địch. Tiểu công chúa, ngươi nên cẩn thận."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhu-y-khong-nhu-y/chuong-14.html.]
Yêu quái có tình yêu chân thành hay không thì tạm thời không nói, ta chỉ biết lúc này nàng ta đang nói dối.
Bức bình phong bằng nước khẽ động, người trong tranh lại lớn thêm năm tuổi.
Lúc này, Từ Diễn đã không khác gì Từ Diễn mà ta gặp.
Đạo trưởng buông phất trần, kết ấn thành trận.
Những lá bùa đen bay lên không trung, trong nháy mắt, sấm chớp nổi lên.
Sấm sét màu tím sáng rực cả bầu trời, những đám mây đen kéo đến, che kín bầu trời trong xanh.
Áo trắng của đạo trưởng bị gió thổi tung bay nhưng hắn vẫn đứng im, đôi mắt lạnh lùng và kiên quyết.
Cuối cùng, một tiếng sấm lớn nổ xuống, tia chớp sắc nhọn đánh thẳng vào ấn đường của hắn.
Hắn như thể là một cái xác rỗng, tia chớp đi qua đi lại, chiếu sáng làn da của hắn như thể trong suốt.
Đau đớn đến vậy nhưng hắn lại nở một nụ cười, một nụ cười đau thương nhưng sảng khoái.
Đôi môi đỏ hình cánh hoa đào đã tái nhợt nhưng vẫn mấp máy, nói điều gì đó.
Ta tiến lại gần để nghe rõ hơn, cuối cùng bật khóc——
Nhụy Nương.
Hắn đang gọi Nhụy Nương.
Bức tranh vẫn tiếp tục nhưng cảnh tượng đó ta vô cùng quen thuộc.
Trong ngự thư phòng, ấn của hoàng đế tự động di chuyển, không lệch một ly đóng dấu tên công chúa Như Ý lên tấu chương.
Hoàng đế sợ hãi, thái tử khóc lóc thảm thiết, ấn vẫn lăn tròn, đóng lại một lần nữa.