Những Đóa Hồng Dính Máu - Chương 6
Cập nhật lúc: 2024-11-02 18:48:52
Lượt xem: 571
Quách Minh nuốt nước bọt, ánh mắt cúi xuống nói:
"Hôm đó tao đã để Mai Ngọc dụ Kiều Nguyệt đến nhà thể thao bỏ hoang, sau đó dùng thuốc mê làm cô ta ngất đi."
"Tao và Hạ Cường đã xâm hại Kiều Nguyệt, rồi còn quay video để uy h.i.ế.p cô ta."
"Sau đó thì cô ta khóc lóc rời đi."
"Tao cũng không ngờ, cô ta lại nhảy lầu..."
Tôi nhìn xung quanh một lượt, rồi nhìn chằm chằm vào Quách Minh nói:
"Rất tốt, vậy tôi sẽ cộng cho anh mười điểm..."
Nhưng ngay lúc đó, giọng nói đầy hận thù của Mai Ngọc vang lên:
"Không đúng, anh ta đang nói dối."
16.
Tôi nhìn vào đồng hồ cát còn lại, từ từ nói:
"Ồ, vậy chị hãy nói xem, sự thật rốt cuộc là gì?"
Mai Ngọc bỏ qua ánh mắt muốn g.i.ế.c người của Quách Minh, nghiến răng nói:
"Kiều Nguyệt đã bị họ g.i.ế.c chết."
"Hôm đó, trong lúc họ cưỡng h.i.ế.p Kiều Nguyệt thì cô ta đã c.h.ế.t rồi."
"Tao thấy Kiều Nguyệt vào trong rồi không ra ngoài nữa."
"Còn Quách Minh cùng Hạ Cường, với vẻ mặt hoảng hốt, đã đẩy một chiếc vali lớn ra ngoài."
"Tôi đã núp sau lưng họ, nhìn thấy họ dùng điện thoại của Kiều Nguyệt viết thư tuyệt mệnh, rồi đẩy Kiều Nguyệt từ trên lầu xuống."
Quách Minh hoảng sợ hét lên:
"Con đ* dâm đãng, mày đang bôi nhọ tao, mày không có chứng cứ!"
Mai Ngọc cười lạnh một tiếng:
"Để trốn tránh trách nhiệm, các người đã cố tình phá hỏng camera."
"Nhưng tao đã quay lại được, video ở trong điện thoại của tao."
"Đã định sẽ đòi tiền sau khi tốt nghiệp, nhưng giờ các người đều phải chết, tao cũng không dùng đến nữa."
Sau khi Mai Ngọc nói xong, sắc mặt Quách Minh tái mét, nằm trên đất.
Anh ta biết, anh ta đã không còn cơ hội ra ngoài nữa.
Bây giờ, Mai Ngọc và Trương Đào là hai người có số điểm cao nhất trong phòng.
Nhìn ánh mắt phấn khích của họ, tôi cười.
"Nhưng mà, tôi chỉ có thể cho một người ra ngoài thôi."
Hai người im lặng một lúc, sau đó Mai Ngọc là người đầu tiên hành động.
Chị ta nhảy lên, dùng cơ thể đè Trương Đào xuống đất.
Một tay còn lại siết chặt lấy cổ Trương Đào.
Chênh lệch trọng lượng lớn khiến Trương Đào không thể cử động.
Trương Đào mắng chửi, dùng tay liên tục cào từng mảng thịt trên mặt Mai Ngọc.
Nhưng Mai Ngọc nghiến chặt răng, hoàn toàn không có ý định buông tay.
Mắt Trương Đào lồi ra, mặt mày tím tái, lưỡi thè dài.
Thời gian trôi qua, tay Trương Đào vô lực buông thõng xuống.
Mai Ngọc đứng dậy, mặt mày dính m.á.u me be bét, như một con quỷ dữ bước ra từ địa ngục.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nhung-doa-hong-dinh-mau/chuong-6.html.]
"Giờ thì, tao có thể ra ngoài được rồi phải không?"
Tôi mỉm cười vỗ tay với chị ta:
"Xuất sắc, thật sự quá xuất sắc."
"Nếu đây là một vở kịch thì vừa rồi có thể được gọi là phần cao trào đấy."
"Nhưng, có cao trào thì cũng sẽ có sự đảo ngược."
"Tôi đã nói cho chị ra ngoài, nhưng không nói cho chị sống sót ra ngoài đâu nhé."
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
Sắc mặt Mai Ngọc thay đổi liên tục, chị ta tuyệt vọng gào thét lao về phía tôi, nhưng tôi đã đá mạnh chị ta ngã xuống đất.
Quách Minh nhìn thấy cảnh Mai Ngọc thì cười hả hê.
"Con điếm thối, hãy cùng c.h.ế.t ở đây với tao đi!"
Tôi cười nham hiểm, giơ rìu lên, đi về phía họ.
Nhưng ngay lúc đó, nắp hầm bị lật lên, vài cảnh sát mang s.ú.n.g ập vào.
17.
"Đừng động đậy, bỏ vũ khí xuống!"
Khi nhìn thấy cảnh sát, ánh mắt của cả ba người dần dần phục hồi lại.
Họ lăn lộn chạy đến bên cảnh sát, Quách Minh cười lớn:
"Con đĩ điếm, mày có biết nhân vật phản diện luôn c.h.ế.t vì nói nhiều không?"
"Chết đi! Mày không thể trừng phạt tao đâu!"
Mai Ngọc nghiến răng nhìn tôi, nói với cảnh sát:
"Cảnh sát ơi, cô ta chính là kẻ g.i.ế.c người đấy!"
"Nhanh b.ắ.n đi!"
Nhìn vẻ mặt như gặp kẻ thù của cảnh sát, tôi cười.
"Tôi không phải là nhân vật phản diện, mà là sứ giả công lý đến để xử án những con quỷ các người."
"À đúng rồi, tôi đã nói rằng khi đồng hồ cát hết, trò chơi sẽ kết thúc."
"Điều này không phải là trò đùa đâu."
Vừa dứt lời, hạt cát cuối cùng trong đồng hồ cát rơi xuống.
Quách Minh còn định nói gì đó, nhưng anh ta nhíu chặt mày, rồi phun ra một ngụm máu.
Ba người còn lại cũng xuất hiện triệu chứng tương tự.
Tôi nghiêng đầu, với vẻ mặt đầy xin lỗi nói:
"Những mảnh nhọn trong hộp được thoa đầy chất độc mãn tính."
"Cảm giác từ đỉnh hy vọng rơi xuống vực thẳm tuyệt vọng như thế nào nhỉ?"
Bốn người họ ôm chặt ngực, ánh mắt tràn ngập bất mãn và hận thù, ngã xuống đất.
Tôi nhìn người phụ nữ đang run rẩy trên cây thánh giá, cười lắc đầu rồi nói:
"Ô kìa, vẫn còn một con cá lọt lưới cơ đấy."
"Hãy để tôi kết thúc vở kịch này nhé."
Tôi giơ rìu lên, mạnh mẽ c.h.é.m vào đầu người phụ nữ đó.
Bùm!
Ngay khi rìu sắp chạm vào người phụ nữ, một tiếng s.ú.n.g lớn vang lên.
Tôi cảm thấy trước mắt tối sầm lại, không thấy gì nữa.