Nổi Danh Thiên Hạ - 185
Cập nhật lúc: 2024-09-09 20:45:22
Lượt xem: 29
Trong thành có rất nhiều gia đình phú quý, cửa hàng làm ăn rất tốt, người bình thường nếu không phải có nhu cầu gấp cần dùng tiền thì đều sẽ không bán.
Phan Thế Xương thấy Ôn Noãn cảm thấy có hứng thú, hắn mới dẫn bọn hắn đi vào nhìn xem, vốn dĩ không hề tin Ôn Noãn có bạc để mua.
Một 1. 500 lượng bạc đấy!
Gia đình nhà nông cả đời cũng không kiếm được từng ấy bạc!
"Không sao đâu, Phan thế bá, tửu lầu này cùng gian cửa hàng bên cạnh kia chúng cháu đều mua!" Ôn Noãn móc ra hai tấm ngân phiếu hai ngàn lượng.
Vừa lúc hậu viện của tửu lầu này hợp với gian cửa hàng bên cạnh kia, đến lúc đó cũng tiện đả thông.
Ôn Noãn tính toán gian nhỏ bên cạnh kia dùng để mở một cửa hàng điểm tâm.
Phan Thế Xương kinh ngạc, mồm há to tới nỗi có thể nhét một quả trứng vào!
——
Hôm nay tên chủ sở hữu trên công văn mua bán toàn bộ đều là tên Ôn Noãn, đây là do Ôn Gia Thụy kiên trì bảo vậy.
Sau khi công văn mua bán đã xong xuôi, cả người Phan Thế Xương đều ngơ ngẩn, vừa rồi khi thu ngân phiếu, ông ấy còn nghi ngờ hai tấm ngân phiếu kia là giả!
Thậm chí ông ấy còn nghi ngờ chính mình nằm mơ, mạnh mẽ cấu đùi mình một cái!
Ôn Noãn cất gọn công văn, nói với Phan Thế Xương: "Phan thế bá, chỉ cần phố này có cửa hàng bán ra, thì hãy cho cháu biết."
Nếu có thể, Ôn Noãn muốn mua hết cửa hàng ở con phố này!
Phan Thế Xương: "..."
Còn mua nữa sao? Điên rồi à!
――
Đồng ruộng cùng cửa hàng đều đã xong, những chuyện như đến quan phủ đăng ký sang tên đều giao cho Phan Thế Xương xử lý là được, đến lúc đó ông ấy sẽ cầm khế ước công văn của quan phủ đến cho bọn hắn.
Hai người cáo từ với Phan Thế Xương
Cả người Phan Thế Xương vẫn mơ màng như cũ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/noi-danh-thien-ha/185.html.]
Ông ấy suy nghĩ Ôn Gia Thụy có phải đào được mỏ vàng rồi hay không?
Khi Ôn Noãn bước ra cửa đã nói: "Cha, chúng ta đi mua một chiếc xe ngựa đi!"
Ôn Gia Thụy cũng bị sức mua của nữ nhi mình dọa rồi!
Hôm nay kiếm bạc, hơn hai ngàn lượng đều đã tiêu hết!
Xe ngựa cũng cần phải ít nhất 5-60 lượng mới có thể đặt mua, xe này còn phải chọn ngựa trưởng thành, ngựa tốt thành niên sức lực tốt cũng cần phải bảy tám chục lượng một con, những con như danh câu, thiên lý mã, có giá một trăm lượng đến mấy trăm lượng đều có!
Dù sao xe ngựa chính là phương tiện dành cho người phú quý.
"Nếu không trước tiên mua chiếc xe bò đi, trâu có thể khai hoang, đúng lúc nhà lão Vương ở thôn bên cạnh có một con trâu nhỏ đã nuôi nửa năm!"
Khuê nữ tiêu bạc như vậy, ông lo lắng phòng ở còn chưa xây xong thì đã hết bạc mất rồi.
"Vậy mua xe bò trước đã, lần sau lại mua xe ngựa, xe ngựa khá nhanh, về sau để mấy người đại ca dùng."
"Được!" Giọng nói không tình nguyện. Trước kia ông đây đi học cũng phải ngồi xe bò đấy!
Nhưng mà bạc là do khuê nữ kiếm được, nàng muốn mua cái gì thì mua cái đó, những cửa hàng và đồng ruộng này về sau đều cho nàng làm của hồi môn.
"Cha, chúng ta đi dạo tiệm tạp hóa cùng những cửa hàng khác đi, con muốn mua chút đồ trở về."
"Được."
"..."
Phan Thế Xương c.h.ế.t lặng!
Có bạc thì tùy hứng!
Thật lâu sau, Phan Thế Xương mới hồi phục được tinh thần lại và tin sự thật này, sau đó mừng rỡ phấn chấn nhanh chóng chạy tới nha môn làm khế đất cho bọn họ.
Một năm không khai trương, khi khai trương thì ăn một năm! Phan Thế Xương không nhịn được than thở.
Hôm nay chỉ trong vòng một ngày ông ấy đã kiếm được hai mươi lượng, còn nhiều hơn cả số lượng ông ấy kiếm được trong quá khứ!
Chỉ là ông ấy không biết việc này của ông ấy khiến những người môi giới khác đố kỵ, có người nói một vài lời nói bậy trước mặt chủ nhân, nói Phan Thế Xương cố ý để giá thấp để bán được những đồng ruộng cùng cửa hàng đó, hại chủ nhân không kiếm được bạc. Vốn dĩ ít nhất có thể để cho chủ nhân kiếm được thêm hơn 1. 000 lượng nữa mới phải, thế là sau đó chủ nhân kia liền cho Phan Thế Xương nghỉ việc!