Nổi Danh Thiên Hạ - 98
Cập nhật lúc: 2024-09-06 20:58:23
Lượt xem: 26
Ăn cơm." Nạp Lan Cẩn Niên tiện tay kéo ra một cái ghế trúc ngồi xuống, quen thuộc đến mức có cảm giác như trở về chính ngôi nhà của mình.
Phong Niệm Trần đặt hòm thuốc lên trên bàn trúc: "Nha đầu, tôi tới đây là vì vừa nghiên cứu ra một số loại thuốc viên, có loại bồi bổ thân thể, có loại trị bách bệnh, có loại có thể giải trăm độc, có loại là mỹ dung dưỡng nhan, tóm lại cái gì cũng có, trên mỗi cái chai đều có ghi cách sử dụng và phương thuốc, tặng cho cô. Cô nhìn xem có nơi nào cần cải tiến không."
Hắn đưa nàng một phần các nghiên cứu mà hắn dốc hết tâm huyết mấy năm nay.
Ôn Noãn nghe vậy hai mắt sáng lên, trong đôi mắt nhiễm một tia hứng thú, chút không kiên nhẫn vừa rồi đã biến mất.
Phần quà tặng này rất hợp ý nàng.
Y thuật không có giới hạn, Ôn Noãn rất hứng thú với y thuật, nàng cũng muốn biết Phong Niệm Trần nghiên cứu ra loại thuốc viên gì, vừa lúc có thể luận bàn một chút, cho nên liền cười tủm tỉm nói lời cảm ơn.
Nạp Lan Cẩn Niên nhìn thoáng qua vẻ mặt vui vẻ của Ôn Noãn, nghĩ lại khi nàng nhận quà của mình cũng không mấy vui vẻ, lập tức cảm thấy Viên quản gia không được! Có phải chuẩn bị quà tặng không đủ thân thành không?
Phong Niệm Trần nhìn xung quanh: "Nha đầu, đây là nhà cô à?"
Căn phòng trúc này trời nắng lọt gió, ngày mưa nước vào, sao người có thể ở được?
Ôn Noãn gật đầu: "Đúng vậy!"
Phong Niệm Trần trầm mặc, hắn cảm thấy đưa một trăm lượng bạc một tháng quá ít, nhà nha đầu này thế mà lại nghèo đến mức không có nhà ở.
Hắn từ trong lòng n.g.ự.c móc ra một tấm ngân phiếu 500 lượng: "Nha đầu, tôi cũng tới đây kết nhóm. Đây là tiền cơm!"
Ôn Noãn nhìn tấm ngân phiếu 500 lượng nhưng không lấy: "Không cần nhiều như vậy. Thập Thất ca đã đưa đủ rồi."
Đồ mà nàng nấu lại không phải cao lương mỹ vị!
"Huynh ấy chính là huynh ấy, đây không chỉ là tiền cơm, còn có phí bái sư! Tôi còn cảm thấy chút bạc như vậy còn chưa đủ đấy!"
500 lượng cũng ít, nhưng mà hiện tại trên người hắn chỉ có nhiều như vậy.
Nhớ năm đó hắn bái lão già kia làm sư, còn dâng lên vạn lượng bạc làm hậu lễ.
Lão già kia còn mặc kệ hắn, đâu có giải thích kỹ càng tỉ mỉ như nha đầu này? Nếu không phải hắn có thiên phú, thông minh tuyệt đỉnh thì sao có thể trở thành tiểu thần y!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/noi-danh-thien-ha/98.html.]
Nạp Lan Cẩn Niên nhàn nhạt nói: "Nhận lấy đi, huynh ấy không thiếu bạc."
Danh hào Phong tiểu thần y cũng không phải thổi, nhiều người sẵn sàng bỏ ra giá trị thiên kim tìm hắn chữa bệnh, nhưng hắn có chữa trị cho họ hay không là tùy thuộc vào tâm trạng của hắn.
Hơn nữa, đây thật sự là thứ nàng nên có được, không đạo lý dạy không cho hắn.
Phong Niệm Trần gật đầu, bỏ ngân phiếu vào hòm thuốc: "Đúng vậy, nha đầu nhận lấy đi, bằng không tôi đều ngượng ngùng đi theo cô học châm pháp. Hơn nữa trong số bạc này còn bao gồm tiền đồ ăn của tôi nữa! Tôi ăn rất nhiều, chỉ sợ cô mệt thôi!"
Sao hắn có thể để tiểu sư phó của mình tiếp tục ở trong căn phòng trúc này được!
Ôn Noãn véo giữa mày, không nói gì thêm.
"Các huynh ngồi đi, tôi đi nấu cơm."
Ôn Noãn pha cho bọn họ một bình trà, sau đó đi làm việc của mình.
Phong Niệm Trần không ngồi xuống mà là đánh giá căn nhà của Ôn Noãn khắp nơi, thậm chí còn kéo theo Nạp Lan Cẩn Niên đi ra ngoài nhìn một chút.
Phong Niệm Trần: "Phong thuỷ ở đây khá tốt. Mua toàn bộ mảnh đất này đi, bao gồm cả hồ nước kia. Sau đó xây sân ở đây, xây một căn đình nhỏ trên hồ nước, xây ở bên kia"
Phong Niệm Trần quy hoạch toàn bộ.
Dáng người của Nạp Lan Cẩn Niên trác tuyệt, cao lớn như núi, quý phái, mặc áo gấm màu xám bạc khoác áo choàng ngọc bích, đứng ở bên ngoài như một vị hoàng đế tuần tra lãnh thổ.
Thỉnh thoảng có thôn dân đi ngang qua liếc mắt nhìn, cũng không dám lại gần, thậm chí vừa nhìn liền vội vàng rời đi, sợ đắc tội quý nhân.
"Ý kiến khá tốt." Hắn thu hồi tầm mắt, nhấc chân đi trở về.
Phong Niệm Trần nghe vậy càng thêm hăng hái: "Ngươi cũng cảm thấy tốt ư, vậy quyết định như vậy đi! Ngày mai ta liền tìm tiểu tử Âu Dương kia mua đất!"
Làm sao tiểu sư phó của hắn lại có thể không có một căn phủ đệ riêng được!
Vừa lúc đại sư Lâm Viên kia không phải muốn nhờ mình giúp mẹ ông ta chữa bệnh sao?
Để cho ông ta tới thiết kế một chút là được, hắn sẽ không thu tiền thuốc men.