Nữ chính bất ổn - 2
Cập nhật lúc: 2024-10-12 20:03:46
Lượt xem: 1,721
Tôi: “Anh bắt đầu thích tôi từ khi nào?” tôi đổi cách hỏi khác, mặc dù chúng tôi là bạn bè, nhưng cũng không có mấy lần ở riêng với nhau.
“Ai nói tôi thích em?”
“Không thích tôi mà anh lại muốn kết hôn với tôi sao?!” Người này nói chuyện thật đúng là làm cho tôi vĩnh viễn không tưởng tượng được câu tiếp theo sẽ là gì.
“Hiện nay ba tập đoàn chúng ta kiềm chế lẫn nhau, cho dù hai tập đoàn nào liên hợp lại đều sẽ tạo uy h.i.ế.p đến thập đoàn còn lại.” Lê Minh phân tích: “Em là con một, dù thế nào cũng phải suy nghĩ cho sản nghiệp của gia tộc đi.”
Lời này của anh quả nhiên là nhắc nhở tôi.
Tôi và Thiệu Trì đính hôn, hoàn toàn là bởi vì mấy năm gần đây tập đoàn nhiều lần gặp khó khăn, sức khỏe ba tôi không tốt, mà mẹ tôi lại không giỏi về công việc buôn bán này, cho nên mới muốn tìm một người để gửi gắm.
Thiệu Trì chán ghét tôi, cũng có nguyên nhân ở phương diện này, hắn cho rằng tôi vì lợi ích mới theo đuổi hắn. Nhưng sự thật chứng minh, dựa vào Thiệu Trì không tốt.
Tình cảm của tôi đã bại trận, chẳng lẽ tôi còn muốn gia sản cũng bại trận theo tôi sao?
Còn Lê Minh thực sự là một người có thể hợp tác.
“Em yên tâm, tôi tới tìm em cũng không phải muốn tiến hành sáp nhập tập đoàn.”
Lê Minh: “Hôm nay Thiệu thị ngày càng lớn mạnh, tôi cũng chỉ vì tự bảo vệ mình mà thôi.”
Thương nhân không nói tình cảm chỉ nói lợi ích, điểm ấy ở trên người Lê Minh thật đúng là được thể hiện vô cùng nhuần nhuyễn.
“Anh để tôi suy nghĩ một chút.” Tôi vẫn có chút do dự, không thể không thừa nhận vẫn còn tình cảm với Thiệu Trì.
“Được.”Anh cười kính tôi một ly: “Cầu cho chúng ta hợp tác thuận lợi.”
Đang trò chuyện, một giọng nói lạnh như băng đột nhiên vang lên bên cạnh chúng tôi: “Em thật là nhàn nhã.”
Tôi ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của Thiệu Trì, vẻ mặt âm trầm của hắn nhìn chằm chằm chúng tôi.
Vết thương trên trán đã băng bó, quần áo có chút xộc xệch, trên người cũng bị mưa làm ướt.
Hắn tới tìm tôi sao...
“Tiểu Thiệu tổng, đã lâu không gặp.” Lê Minh đứng lên, vươn tay phải, giữ nguyên phong độ chào hỏi.
Thiệu Trì cũng không để ý đến anh, Lê Minh đành xấu hổ thu tay về.
Tôi đứng lên, không đợi tôi nói hết lời, Thiệu Trì trực tiếp ném điện thoại cho tôi: “Bây giờ, lập tức, lập tức liên hệ bạn thân của em, bảo cô tao gỡ bài xuống đi.”
Thiệu Trì lạnh lùng nói: “Tề Vận có một bộ phim sắp lên sóng, trước đó tôi không hy vọng có chuyện gì khác ảnh hưởng đến cô ấy.”
Thì ra muộn như vậy vội vã tìm tôi, không phải lo lắng tôi có nguy hiểm hay không, chỉ là vì một người khác.
Tôi cười khẩy, trả di động lại cho hắn: “Xin lỗi, tôi bất lực.”
Nói xong tôi xoay người ngồi xuống làm bộ như không có việc gì tiếp tục ăn cơm. Đây là lần đầu tiên trong mấy năm gần đây tôi nói chuyện với anh như vậy, trước đây lúc nào cũng cung kính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-chinh-bat-on/2.html.]
🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺
“Có muốn cùng ăn một chút không? Tiểu Thiệu tổng.” Lê Minh nhiệt tình nói: “ Tôi mời khách.”
Thiệu Trì liếc tôi và Lê Minh một cái, châm biếm nói: “Trình Trình, theo đuổi tôi không được, chọn đổi người rất nhanh, em có thấy ghê tởm không?”
Quả thật là nhanh, nhanh đến ngày hôm sau tôi liền cùng Lê Minh lĩnh giấy chứng nhận.
04
Mới từ cục dân chính đi ra, điện thoại di động liền vang lên không ngừng, vừa mở ra tất cả đều là tin tức do bạn thân của tôi đăng, kèm theo tiêu đề tin tức [Thiên kim Trình thị trong một đêm đổi chồng, cùng Lê đại công tử kết hôn chớp nhoáng.]
Bình luận sôi nổi khiến tôi đau đầu:
[Không phải chứ? Người có tiền đều chơi hoa như vậy sao? Một người ngoại tình một người kết hôn chớp nhoáng.]
[Lúc trước không phải nói là Thiệu Trì và Trình Trình yêu nhau nhiều năm sao, tại sao đột nhiên hai người một trước một sau thay lòng đổi dạ?]
[Thi đoán có thưởng! Mọi người đoán xem Thiệu Trì và Trình Trình ai ngoại tình trước.] Phía sau kèm theo một hoạt động bỏ phiếu.
……
Không phải, những người này rất rảnh rỗi sao? Còn ở đây thi đoán có thưởng.
Tôi lật xem những tin tức này, xem đến đau đầu, không biết Lê Minh đi ở phía trước từ lúc nào đã dừng lại, làm hại tôi không kịp phản ứng trực tiếp đụng vào.
“Sao anh lại đột nhiên dừng bước vậy?” Tôi oán giận, ngẩng đầu nhìn thấy người đứng cách đó không xa.
Thiệu Trì đen mặt, cau mày, giống như muốn lăng trì người khác. Hồi tưởng lại cảnh hắn và Tề Vận liều c.h.ế.t triền miên trên giường cưới của tôi, không khỏi run lên.
“Vòng qua hắn, chúng tôi đi thôi.” Tôi kéo cánh tay Lê Minh lên.
Lê Minh tới gần tôi, ghé vào tai tôi nhỏ giọng nói: “Hắn có thể tới tìm em, xem ra cũng không chán ghét em lắm đâu.”
Dù sao thì giấy chứng nhận cũng đã lấy, tôi cũng không muốn quan tâm nhiều như vậy.
Chỉ thấy Thiệu Trì bước nhanh tới, kéo tôi ra khỏi người Lê Minh.
“Anh làm gì thế?!” Tôi đau đến hét một tiếng: “Xuống tay nặng như vậy là muốn bóp c.h.ế.t tôi sao?”
“Trình Trình, em thật đúng là vì lợi ích của tập đoàn mà dám hy sinh tất cả.” Thiệu Trì nghiến răng nghiến lợi nói : “Người đàn ông có ích với em, đổi lại là ai cũng được đúng không?”
Cho dù là ai cũng có thể nghe ra trong lời nói bốc chua loét.
Tôi tránh khỏi tay hắn, lịch sự nói: “Xin lỗi, đây là chuyện của tôi, hình như không liên quan gì đến anh thì phải?”
“Tôi chỉ không muốn làm mất thanh danh của mình thôi.” Thiệu Trì lạnh lùng nói: “Có người vợ sắp cưới kết hôn chớp nhoáng với một gã đàn ông hoang dã như vậy, tôi sợ người khác có thành kiến với tôi.”
Vợ sắp cưới, đây là lần đầu tiên tôi nghe được ba chữ này từ trong miệng của hắn.
Bốn năm trước, ngày cha mẹ hai bên quyết lien kết hôn, cũng đã thông cáo khắp toàn bộ Nhữ Hà, tất cả mọi người đều biết tôi là vợ chưa cưới của Thiệu Trì.