Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ chính bất ổn - 5 (END)

Cập nhật lúc: 2024-10-12 20:04:31
Lượt xem: 1,718

Tôi thật sự là càng ngày càng không hiểu hắn, người hắn ghét rời đi đáng lý hắn phải vui vẻ chứ? Từ sau khi tôi và Lê Minh đăng ký kết hôn, hắn ngược lại bắt đầu thay đổi.

 

Thật sự không hiểu.

 

Vừa về đến nhà liền nhận được cuộc gọi video của Ô Hủy.

 

“Ai nha, cục cưng Trình nhi của tôi, khí sắc không tệ nhé.” Lân Hủy vui vẻ nói: “Xem ra Lê tổng chăm sóc cậu rất tốt.”

 

Tôi vội vàng ngắt lời cô ấy: “Đừng ồn ào, tôi và Lê Minh chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa mà thôi, anh ấy cũng không thích tôi.”

 

Nhận được bài học từ Thiệu Trì, tôi thật không dám chơi trò tình cảm với người khác. Còn nữa, nói không chừng Lê Minh có thể đùa c.h.ế.t tôi.”

 

“Ai nói anh ấy không thích cậu? Anh ấy...” Ô Hủy nói được một nửa, dường như là nói lỡ lời, che miệng lại.

 

Tôi tới gần camera, dùng ngón tay chỉ vào cô ấy: “Nói, có phải có chuyện gì gạt tôi hay không?”

 

Dưới sự truy hỏi nhiều lần của tôi, rốt cục cô ấy cũng nói thật.

 

“Lê Minh đã sớm có ý với cậu, chẳng qua ngại hôn ước của cậu và Thiệu Trì, mới không tiện ra tay. Nhờ có tên khốn Thiệu Trì này, nếu không cậu sẽ nhân duyên tốt này.”

 

08

 

Cúp điện thoại, tôi nhìn chằm chằm vào phòng Lê Minh mà ngẩn người. Thích tôi từ rất sớm? Sớm là khi nào? Không phải tôi mấy năm tôi đeo đuổi Thiệu Trì anh đã thích tôi rồi đấy chứ? Cái này cũng quá vớ vẩn...

 

Không biết còn thôi, từ khi biết Lê Minh có ý với mình, tôi nói chuyện với anh một câu cũng cảm thấy không được tự nhiên. Thật giống như lúc mới quen Thiệu Trì, vô duyên vô cớ lại ngượng ngùng.

 

“Dạo này em làm sao vậy? Mặt lúc nào cũng đỏ lúc trắng, có phải sốt không?” Lê Minh sờ trán tôi, lại thử của mình: “Không sốt mà.”

 

“À ừm... Có thể là không nghỉ ngơi tốt, không có việc gì không có việc gì.” Tôi tùy tiện tìm lý do qua loa.

 

“Ồ, tôi tưởng chuyện Thiệu Trì sắp kết hôn đả kích đến em.”

 

“Thiệu Trì sắp kết hôn sao?” Tôi kinh ngạc nói.

 

“Nghe nói mở tiệc chiêu đãi những nhân vật có uy tín có mặt mũi ở toàn Nhữ Hà, em không nhận được thiệp mời sao?” Lê Minh tìm được một thư mời điện tử trên điện thoại cho tôi xem.

 

“Tôi chặn liên lạc hắn rồi, không nhận được cũng bình thường.”

 

Kỳ quái chính là, chú rể trên thiệp mời là Thiệu Trì, cô dâu lại dùng dấu * để thay thế. Hắn lại muốn diễn trò gì đây.

 

Vốn tôi định không đi, nhưng Lê Minh nhất định muốn dẫn tôi đi, nói là cùng đi xem Thiệu Trì muốn làm trò gì.

 

Hôn lễ diễn ra ở khách sạn Victoria - địa điểm tổ chức hôn lễ của tôi và hắn. Một linh cảm không rõ dâng lên trong lòng tôi.

 

Khách khứa đã đông đủ, không có người dẫn chương trình, chỉ có một mình Thiệu Trì cầm micro đi lên sân khấu.

 

Hắn quét mắt một vòng, tầm mắt cuối cùng rơi vào người tôi.

 

“Bảy năm trước, tôi gặp một cô gái ở Đức, tôi rất yêu cô ấy...” Giọng điệu Thiệu Trì trầm thấp, từng câu từng chữ nói về quá khứ của tôi và hắn.

 

Tôi ở dưới sân khấu nghe, trong lòng không hề gợn sóng.

 

“Nhưng sau đó tôi làm tổn thương cô ấy, lấy một ít chuyện không liên quan giận chó đánh mèo trên người cô ấy, thậm chí bắt đầu chán ghét cô ấy. Nhưng sau đó cô ấy đăng ký kết hôn cho một người đàn ông khác, tôi mới phát hiện tôi sai rồi. Trình Trình, chúng ta cũng đừng lừa gạt chính mình nữa, đừng náo loạn, trở về được không?”

 

Câu nói cuối cùng vừa dứt, ánh mắt toàn hôn trường tụ tập trên người tôi.

 

Tôi vốn muốn xin Lê Minh giúp đỡ, lại phát hiện không biết anh đã rời đi lúc nào.

Phản ứng đầu tiên của tôi là, Lê Minh đi đâu, anh ấy sẽ không hiểu lầm chứ...

 

Trong lúc suy tư, Thiệu Trì đã đi tới trước mặt tôi, vành mắt có chút ửng hồng: “Lần này anh nhận sai trước, em trở về được không?”

 

Nếu là trong quá khứ, tôi nhất định sẽ không chút do dự mà nhào vào trong lòng hắn.

 

Nhưng giờ khắc này, tôi mới phát hiện mình dường như thật sự không yêu hắn. Sự nhiệt tình của con người có thể bắt đầu tiêu hao.

 

“Thiệu Trì.” Tôi lộ ra nụ cười nhẹ nhõm: “Quá muộn rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-chinh-bat-on/5-end.html.]

 

Có một câu nói rằng “Tôi chờ trăng sáng, càng chờ càng thất vọng. Cũng may là khi một ngày mới đến, có thể chứng kiến mặt trời tái sinh.”

 

🌺 Hi, Chào mừng bạn ghé kênh của team Nhân Trí
Nếu được, hãy cho chúng mình xin 1 bình luận tốt để review và động viên team nha. Cảm ơn bạn 🌺

Lúc tìm được Lê Minh, anh đang hút thuốc trong ga ra, nhìn thấy tôi vội vàng dập điếu thuốc.

 

“Anh/Em” Hai chúng tôi cùng mở miệng.

 

“Anh/em nói trước đi.” Lại tiếp tục đồng thanh

 

“Ưu tiên phụ nữ, em nói trước đi.” Lê Minh cười nói.

 

“Có phải anh đã sớm biết Thiệu Trì sẽ ra tay không, cho nên cố ý kéo em đến đây?” tôi giả vờ tức giận chất vấn.

 

“Thà phá một ngôi miếu, còn hơn phá một cuộc hôn nhân.” Anh nhún nhún vai, dừng một chút lạimở miệng: “Chuyện đó... Nếu em muốn làm thủ tục ly hôn, tôi lúc nào cũng có thể...”

 

Không đợi anh nói xong, tôi tiến lên một bước chủ động ôm lấy anh: “Làm sao anh biết em sẽ không chọn anh?”

 

Các vì sao không phải lúc nào cũng đuổi theo mặt trăng, vì vậy đừng lạnh lùng với người mình yêu.

 

Khi bạn hối hận, có lẽ mọi thứ đã quá muộn.

 

Nếu như nói thật sự phải chọn, nhất định phải chọn người yêu mình trước.

 

(--END--)

 

-----

AI SẼ CẦN EM

Tên truyện do editor đặt lại

Tác giả 宫墙往事

Nguồn: zhihu

Đề cử và hỗ trợ raw: Quả Rùa Đu Đưa Truyện

 

-----------

 

1

 

Ngày Đàm Hạ trở về Trung Quốc cũng là ngày sinh nhật của tôi. Bùi Ngôn Tri đã gửi cho tôi một tin nhắn nói rằng anh ta cần phải gặp một cổ đông quan trọng vì có chuyện bất ngờ xảy ra và cầu tôi thay mặt mình đi gặp khách hàng.

 

"Việc này rất quan trọng không nên để mắc bất kỳ sai lầm nào."

 

Anh ta dỗ dành tôi: “Người duy nhất anh có thể tin tưởng chỉ có em thôi”.

 

Bùi Ngôn Tri đã bất hòa với cha mình vài năm trước và rời khỏi nhà họ Bùi trong cơn tức giận, tôi đã đồng hành cùng anh ta từ lúc khởi nghiệp và làm việc chăm chỉ suốt thời gian qua, tôi cũng biết anh ta coi trọng công ty do mình thành lập đến mức nào.

 

Nghe thấy sự lo lắng và sự áy náy trong giọng nói của anh ta nên tôi không nghi ngờ gì.

 

Khách hàng mà Bùi Ngôn Tri muốn gặp trước đây có một số bất đồng với anh ta, nhưng lần này hắn có ý đồ xấu.

 

Vì người đến không phải là Bùi Ngôn Tri, nên hắn làm khó tôi. Uống hết ly whisky này đến ly whisky khác, vị cay của rượu khiến dạ dày của tôi bỏng rát và ngứa ran.

 

Khi mọi việc đã ổn định, tôi kiếm cớ đi vệ sinh để tránh thủ đoạn bẩn thỉu của người này, không ngờ lại gặp Bùi Ngôn Tri ở đây.

 

Anh ta cẩn thận ôm một cô gái vào lòng, ép chị ta vào góc và hôn chị ta một cách mãnh nhiệt, như thể chị ta là một báu vật.

 

Với chất giọng kiềm chế và đè nén, anh ta nói: “Hạ Hạ, chúng ta thật sự đã bỏ lỡ quá lâu rồi.”

 

Sau đó anh ta lo lắng giải thích với Đàm Hạ: "Đàm Thu chỉ là người thay thế của em, sao anh có thể thích cô ấy được?"

 

“Chỉ cần Đàm Thu ở đây, những người khác sẽ không để mắt tới em.”

 

Dưới ánh đèn, tôi nhìn thấy đôi mắt của Bùi Ngôn Tri đột nhiên đỏ lên, hoảng sợ và bối rối, điều mà tôi chưa bao giờ thấy ở anh ta.

 

Ngay cả trong thời điểm khởi nghiệp khó khăn nhất, Bùi Ngôn Tri vẫn là một chàng trai kiêu hãnh và bướng bỉnh, nhưng trước mặt Đàm Hạ, anh ta vẫn giữ thái độ vô cùng khiêm tốn, như thể anh ta sợ Đàm Hạ sẽ không thích mình, không muốn mình.

 

Tôi đứng ở một góc nhìn hai người này hôn nhau mãnh liệt mà cảm thấy chân tay lạnh buốt, cảm giác nôn nao mà tôi vừa đè nén nãy giờ lại bắt đầu cuộn lên. Quá kinh tởm! 

 

---Đọc full tại MonkeyD vào ngày mai

Loading...