Nữ Đỉa - Chương 2
Cập nhật lúc: 2024-06-24 20:48:42
Lượt xem: 2,447
2.
Bố tôi đã ôm chặt lấy người phụ nữ.
Ông ta dùng sức vùi đầu vào n.g.ự.c cô ấy, phát ra tiếng gầm gừ thỏa mãn: “Thật thơm ngon, thật thoải mái!”
Chỉ đăng truyện Cơm Chiên Cá Mặn, Cá Mặn Rất Mặn và MonkeyD
“Ông là đồ súc vật!”
Mẹ tôi nổi nóng.
Bà ấy vội vàng giữ lấy cánh tay của bố tôi: “Cô gái này chẳng qua là bị chìm trong nước khiến đầu óc bị lú lẫn, chứ thật sự không có bệnh, anh làm nhục cô ấy như vậy, khi cô ấy tỉnh lại, cô ấy sẽ không tự tìm đến cái c.h.ế.t sao?!”
“Cút đi!”
Bố tôi trở tay tàn nhẫn đẩy mẹ tôi ra, giận dữ hét lên: “Ông đây mấy ngày nay bực bội trong người, bà chớ ép tôi g.i.ế.c bà!”
Tính tình mẹ tôi xưa nay luôn nhút nhát.
Nhưng lần này, thái độ của bà ấy vô cùng cứng rắn kiên quyết: "Vương Gia Phát, tôi nói cho anh biết, anh đừng hòng động vào cô ấy dù chỉ là một sợi tóc!"
Mẹ tôi là người đầu tiên trong làng học lên tới cấp ba.
Bà vốn dĩ có thể rời khỏi làng, và có một tương lai tươi sáng rực rỡ.
Nhưng năm đó, trong làng cũng gặp phải lũ lụt.
Xà gồ nhà mẹ tôi sập xuống, trực tiếp đè c.h.ế.t bố mẹ của bà ấy.
Mẹ tôi từ thành phố trở về, để túc trực bên linh cửu của bố mẹ của bà ấy.
Bà ấy dáng dấp xinh đẹp, lại một mình cô độc lẻ loi.
Bố tôi nảy sinh ý đồ xấu, đã cưỡng ép mẹ tôi.
Mẹ tôi giãy giụa, kêu la, khóc lóc, cũng đều vô ích.
Người trong làng không những không để cho mẹ tôi đi học, mà còn nửa khuyên nửa ép bà ấy phải lấy bố tôi.
Về sau, bố tôi trực tiếp đánh gãy một chân của mẹ.
Mẹ tôi cũng từ đó hoàn toàn tuyệt vọng, sống cùng với bố tôi.
Giờ đây, bố tôi lại giở mánh cũ để giở trò với người phụ nữ nõn nà kia.
Mẹ tôi như nổi cơn điên đi tới ngăn cản: "Vương Gia Phát, anh đã làm nhục tôi rồi, tôi sẽ không để cho anh làm nhục người khác nữa!"
“Cút sang một bên!"
Bố tôi chê mẹ tôi ồn ào.
Ông ta buông người phụ nữ ra, đưa tay lên, tát vào mặt mẹ tôi: "Tôi đánh c.h.ế.t cô!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-dia/chuong-2.html.]
Ông ta tát rất mạnh.
Mặt mẹ tôi sưng đỏ, m.á.u đỏ tươi từ khóe miệng bà ấy chảy ra.
Nhưng mẹ tôi lại không từ bỏ.
Bà ấy ôm lấy chân bố tôi, không ngừng hét lên về phía người phụ nữ: "Còn không mau đi đi?!"
Người phụ nữ xinh đẹp đó vẫn nằm ở trên bàn, không một chút cử động.
Nhưng lúc này, cô ấy đã cử động.
Tôi nghĩ cô ấy sẽ chạy ngay lập tức.
Nhưng tôi lại không ngờ, cô ấy khom người, nâng cánh tay thon dài mềm mại như ngó sen non, kéo lấy áo của bố tôi.
Bố tôi thuận thế ngồi xuống bàn, ông ta sờ soạng người phụ nữ rồi cười nói: "Làm gì? Cô muốn bảo tôi đừng đánh con đàn bà ấy à?"
Người phụ nữ không nói gì.
Cô ấy di chuyển cơ thể mềm mại, chủ động bò vào trong lòng của bố tôi.
Mẹ tôi trừng to mắt chất vấn: “Cô gái, cô đang làm gì vậy? Vương Gia Phát không phải chồng cô đâu!"
Người phụ nữ nghiêng qua liếc nhìn mẹ tôi một cái.
Tiếp đó, cô ấy như khiêu khích, cởi áo ngoài đang che thân còn hở một nửa.
Ngay sau đó, cô ấy dùng ngón tay thon dài sáng bóng, nhẹ nhàng vòng qua eo của bố tôi.
Mi mắt của cô ấy nhướng lên, đôi môi hồng hờ hững, hiện ra vô cùng mê hoặc người.
“Ôi trời, nhìn thấy chưa, người ta chủ động cầu xin tôi đấy!"
Cha tôi mặt mày rạng rỡ, ôm lấy mặt người phụ nữ rồi hôn xuống.
"Tội lỗi quá!"
Mẹ tôi tức giận vừa dậm chân, vừa lắc đầu: “Cô gái, cô là người đã kết hôn!”
“Cô để người đàn ông khác động vào mình, đến lúc đối mặt với chồng cô cô phải làm sao, còn con của cô nữa!”
“Ô, trông trắng nõn như vậy, lại đã từng sinh con rồi sao?!"
Bố tôi chặn lấy cái ôm của người phụ nữ.
Ông ta cũng nhìn thấy những vết rạn da màu nâu trên bụng của người phụ nữ.
“Chậc chậc, thật đáng tiếc, hoa non thế này, bị người đàn ông khác hái qua rồi."
Sau phút chốc, khóe miệng bố tôi lại hiện lên một nét cười dâm đãng: "Hehe, phụ nữ đã từng sinh con, cũng có cái hay của đã từng sinh con."