Nụ Hôn Hồng Nhan - Chương 04
Cập nhật lúc: 2024-05-31 19:24:29
Lượt xem: 850
Tôi đang định nhận thì đột nhiên có một bàn tay thon dài đẹp mắt từ phía sau vươn ra, cướp đi bông hoa đó ——
"Ê! Ai cướp hoa của tôi..."
Tôi còn chưa kịp nói hết câu, ngẩng đầu lên thì phát hiện, người cướp hoa không ai khác chính là Hạ Văn Tự.
Anh ta vẫn còn mặc áo bóng rổ, trán hơi lấm tấm mồ hôi, ngón tay dài nắm chặt bông hoa, khuôn mặt đẹp trai tối sầm lại.
Đây là... ghen à?
Xem ra kế hoạch theo đuổi đàn ông của tôi rất thành công nhỉ!
Nghĩ đến cảnh anh ta sẽ nói "Bạn học, bạn đang đùa với lửa" hoặc "Chết tiệt, cô ấy là người phụ nữ của Hạ Văn Tự tôi." hay đại loại vậy.
Tôi lập tức phối hợp, õng ẹo hờn dỗi: "Ôi, bạn học Hạ, cậu thật là bá đạo..."
Nhưng ngay giây tiếp theo, tôi lại nghe Hạ Văn Tự lạnh lùng lên tiếng: "Tôi là thành viên hội học sinh, bông hoa này là hoa cấm hái ở bồn hoa của trường, viết bản kiểm điểm và nộp lên phòng quản lý."
Cậu bạn kia nhận ra anh ta, sợ đến mức chạy mất dép.
Hạ Văn Tự khịt mũi cười lạnh, lúc này mới quay sang tôi, nhíu mày:
"Cô nói gì cơ? Bá đạo gì ở đây?"
Tôi: "... Anh nghe nhầm rồi, tôi nói là “Bát đao(rút đao)”, anh đúng là nghĩa hiệp, rút đao tương trợ, giúp tôi nhận ra tên trộm hoa. Nghe tôi nói, cảm ơn nhé."
Hạ Văn Tự vẫn giữ nguyên vẻ lạnh nhạt không muốn người khác đến gần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-hon-hong-nhan/chuong-04.html.]
Rồi nói với tôi: "Lần sau nhìn thấy hoa cấm hái thì đừng có nhận, nếu không sẽ bị trừ điểm học phần."
"... Ồ."
Chuyện gì thế này! Không phải là tình yêu ngọt ngào sao? Sao lại biến thành phim giáo dục về bảo vệ hoa thế này?
Tôi ho ra một tiếng, nũng nịu hỏi: "Bạn học Hạ ~ Anh nghĩ chơi bóng giữa chừng, là để cố ý ra ngoài tìm tôi à?"
Hạ Văn Tự: "Phải."
Tôi phấn khích: "Vậy anh ——"
Hạ Văn Tự: "Ra mua xúc xích, hai cây."
Ăn ăn ăn! Cả ngày chỉ biết ăn thôi!
Tôi ấm ức bôi tương lên xúc xích, không chịu thua, hỏi tiếp:
"Bạn học Hạ ~ Vừa rồi anh nhắn tin cho tôi, một dấu chấm hỏi, là có ý gì vậy?"
Anh ta nói: "Trước đây cô đã gửi cho tôi rất nhiều tin nhắn."
Mắt tôi lấp lánh: "Anh đã xem hết rồi à ——"
"Điện thoại của tôi hỏng rồi, tin nhắn bị lỗi, nên tôi đành phải hỏi cô xem rốt cuộc đã nhắn những gì."
Hạ Văn Tự nghĩ đến điều gì đó, lại cau mày nói: "Cô gửi tin nhắn rác phải không? Sau này đừng làm như vậy, đó là hành vi vi phạm pháp luật đấy."