Nụ Hôn Hồng Nhan - Chương 13
Cập nhật lúc: 2024-05-31 19:32:05
Lượt xem: 740
"Anh im đi!" Tôi tức giận quát: "Anh còn dám đòi quay lại à! Một tên ngoại tình bỏ đi!"
Hạ Văn Tự nói thẳng với anh Khải: "Được, quay lại "Phú Hòa" đi."
Cái gì?
Được ư? Quay lại sao?
Nhìn người đàn ông mình vất vả lắm mới bẻ thẳng được lại sắp sửa cong trở lại, quan trọng nhất là ——
Có thể mẹ của Thái tử sẽ yêu cầu tôi trả lại mười một triệu kia.
Tôi lập tức bùng nổ.
"Quay lại, quay lại! Ngày nào cũng chỉ biết quay lại! Tôi phục cái đầu của anh luôn đó!
"Hạ Văn Tự, sao anh có thể không ngừng nhung nhớ một tên khốn đã chơi đùa tình cảm của anh như vậy? Anh thiếu não hả?
"Cho dù anh muốn quay lại làm gay đi chăng nữa, cũng không thể tìm loại đàn ông đó được! Anh ngủ với anh ta không cảm thấy ghê tởm sao?"
Tôi vừa dứt lời.
Xung quanh im phăng phắc.
Tất cả mọi người đều nhìn chúng tôi.
Anh Khải ngơ ngác: "Ai... ai là gay? Ai ngủ với ai?"
Khuôn mặt của Hạ Văn Tự đã đen hơn cả than.
Anh ta nhìn chằm chằm tôi một lúc, không giận mà cười:
"Tôi là... gay?
"Đồng Nhan, đây chính là lý do cô tiếp cận tôi?”
"Có phải mẹ tôi tìm cô không?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-hon-hong-nhan/chuong-13.html.]
Thấy không, sao người ta lại gọi là Thái tử chứ, não nhanh hơn người thường, tư duy logic đạt điểm tối đa!
Nếu như tôi không phải là người trong cuộc, tôi thực sự muốn vỗ tay khen anh ta.
16.
Nhưng tôi không có cơ hội vỗ tay.
Tôi bị Hạ Văn Tự xé vé máy bay, túi xách và hành lý của tôi cũng bị vệ sĩ áo đen của anh ta cướp đi.
Anh ta dễ dàng đưa tôi ra khỏi sân bay.
Nhốt tôi vào biệt thự.
Chính là nơi chúng tôi đã qua lại trong nửa năm.
"Anh làm gì vậy? Hạ Văn Tự, đây là giam giữ phi pháp!"
Anh ta trực tiếp ném điện thoại cho tôi: "Vậy thì cô cứ báo cảnh sát bắt tôi đi."
Nói xong, anh ta lộ ra một nụ cười tinh quái rất xấu xa.
"Cô tốt nhất nên cầu nguyện cho tôi bị nhốt lâu một chút, nếu không đợi đến khi tôi ra ngoài, xem tôi sẽ làm gì cô."
"... " Tôi suy nghĩ một chút, đổi cách nói: "Anh làm thế này có ý nghĩa gì không? Anh muốn nhốt tôi đến bao giờ?"
"Có ý nghĩa chứ, cô cho tôi đọc mấy tiểu thuyết cẩu huyết, nam chính đều nhốt nữ chính ba năm."
Tôi nghẹn họng vì lời nói của anh ta.
"Được thôi, nếu anh có bản lĩnh thì cứ nhốt tôi mãi đi, dù sao mẹ anh cũng sẽ tới cứu tôi."
Tôi đứng dậy định vào nhà vệ sinh.
Hạ Văn Tự đột nhiên nắm lấy cổ tay tôi.