Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 402

Cập nhật lúc: 2024-09-19 16:06:32
Lượt xem: 19

Diệp Khanh Oản còn chưa kịp làm ra bất luận cái phản ứng gì, một bàn tay khớp xương rõ ràng bỗng nhiên che lại hai mắt nàng, đem nàng từ trong tràng huyết tinh giớt chóc kia ra, đôi tay kia thực lạnh, lạnh đến cả người nàng run run.

Nàng đã phân không rõ, là cái gì làm nàng run, chỉ là cả người bắt đầu ngăn không được run rẩy, hàm răng trên dưới đều đang cạc cạc đánh nhau.

Cái tay kia ước chừng là cảm giác được thân thể nàng biến hóa, dang hai tay, đem nàng ôm vào trong ngực, không nói gì, chỉ là gắt gao ôm nàng.

Nàng đã quên chính mình là như thế nào trở về, toàn bộ đầu óc đều trống rỗng, nàng biết người sẽ chớt, cũng biết này chỉ là thế giới tiểu thuyết, nhưng khi nàng nhìn đến nhiều sinh mệnh ngã xuống trước mặt nàng như vậy, trên người bọn họ thậm chí còn tản ra nhiệt độ cơ thể, nàng vẫn cảm thấy thực sợ hãi.

Nàng lần đầu hoài nghi, này rốt cuộc có phải thế giới tiểu thuyết hay không, vì cái gì nó chân thật như vậy? Chân thật đến làm lòng người sợ hãi.

Này rõ ràng chỉ là một trò chơi, một nhiệm vụ, vì cái gì nàng vẫn cảm thấy rất sợ hãi, vô cùng sợ hãi, thậm chí là rất khổ sở nha, khổ sở đến muốn hít thở không thông.

Hệ thống: Kiểm tra đo lường cho thấy ký chủ đối với thế giới tiểu thuyết sinh ra đồng cảm, tự động đổi một ngày OOC thành kỹ năng thanh linh, hết thảy tình cảm ký chủ sinh ra hôm nay, đều không tính.

Hệ thống đặc biệt nhắc nhở, một khi ký chủ đối với thế giới tiểu thuyết sinh ra tình cảm, sẽ hoàn toàn chuyển biến thành nhân vật trong sách, không thể quay về.

Nhưng hiện tại đầu óc nàng loạn thật sự, nàng đã phân không rõ cái gì là hiện thực, cái gì là thế giới tiểu thuyết.

Cuộn tròn trên một góc giường, ôm chăn thức trắng một đêm, căn bản không có cách nào chợp mắt ngủ, chỉ cần nhắm mắt lại, trước mắt chính là biển m.á.u thây sơn, bên tai là tiếng kêu thảm thiết. 

Hết thảy đều quá mức chân thật cùng chấn động, làm nàng không thể không trực diện tử vong, không thể không hoài nghi thái độ du hí nhân sinh của nàng lúc trước, có phải sai lầm hay không.

Liễu Thịnh ngồi ở mép giường bồi nàng một đêm, không dám kéo nàng, cũng không dám kêu nàng, thậm chí cũng không dám nhìn thẳng nàng, sợ hãi từ đáy mắt nàng nhìn đến một tia sợ hãi đối với hắn.

Cho đến hừng đông, một tiếng kêu ôn hòa, đánh vỡ trầm mặc trong phòng: “Búi nhi.”

Diệp Khanh Oản ngạc nhiên ngẩng đầu, nhìn đến ánh mắt cha nàng nôn nóng lại quan tâm, thần kinh căng thẳng, nháy mắt lơi lỏng xuống, mang theo nức nở mở miệng nói câu đầu tiên từ đêm qua tới nay: “Cha.” 

Tướng quốc đi qua ôm chặt nàng, tay một chút một chút ở phía sau lưng nàng khẽ vuốt: “Không có việc gì, cha ở đây.”

Liễu Thịnh yên lặng lui ra ngoài, ra cửa, bị ánh mặt trời chiếu đến có chút không mở được mắt, nhưng vẫn nhìn thấy Cửu vương gia đã tới rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-402.html.]

Hai người liếc nhau, Cửu vương gia tựa hồ như đoán trước được cái gì, vỗ vỗ bờ vai của hắn: “Cho nàng chút thời gian, nàng sẽ hiểu thôi.”

Nói xong liền đi vào, Liễu Thịnh nhìn bóng dáng Cửu vương gia, không nói gì.

Hắn biết nàng có thể hiểu, nhưng hiểu cùng sợ hãi là hai chuyện khác nhau.

Một đêm không chợp mắt, hắn cảm thấy đôi mắt có chút đau đớn, Thạch Hộc mang nước ấm, dùng khăn lông ấm đắp cho hắn, Tương Vương đã toàn thắng.

“Phản quân cơ hồ đã quét sạch sẽ, bất quá án chủ kia đã chạy, tính cả người của Địa Hạ Thủy, cùng nhau mất tích.”

Liễu Thịnh nhắm mắt dưỡng thần, cũng không có đáp lời.

Tương Vương cũng một đêm không ngủ, vội vàng quét sạch phản quân, rửa sạch chiến trường, nhìn thấy bộ dáng hắn như gà trống đấu bại, vẫn nhịn không được trêu chọc nói: “Như thế nào? Hối hận?” 

“Từ lúc ngươi bắt đầu lên kế hoạch lợi dụng chuyện nàng bị bắt tới làm văn diễn kịch, ngươi nên nghĩ đến, sẽ có cái kết quả như vậy, ông trời thực công bằng, cho ngươi chỗ tốt, nhất định phải lấy đi cái gì đó, không có khả năng chỗ tốt gì đều để ngươi chiếm hết.” 

Thấy Liễu Thịnh còn không có mở mắt, Tương Vương lại bổ sung một câu: “Bất quá ngươi có thể nói cho nàng, ngươi làm như vậy đều là vì cứu nàng, nữ nhân, cảm tính nhất thực dễ lừa, cùng lắm thì ngươi lại thiết kế một hồi khổ nhục kế, dù sao ngươi am hiểu nhất là diễn trò.” 

Liễu Thịnh rốt cuộc mở mắt ra, lãnh đạm nói: “Ngươi rảnh quá sao? Phản quân quét sạch rồi sao? dọn dẹp chiến trường xong? viết chiến báo cho bệ hạ chưa?”

Tương Vương ha hả cười: “Đều nói tình trường thất ý, sòng bạc đắc ý, ngươi có rảnh tới trong quân ta đánh cược, nhất định có thể phát tài.”

Nói xong, cười nghênh ngang mà đi. 

  

 

 

Loading...