Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 450
Cập nhật lúc: 2024-09-19 16:38:06
Lượt xem: 19
Diệp Khanh Oản nghe vậy, ngẩng đầu nhìn đôi mắt hắn, thật giống nha, nguyên lai ôn nhu của Lão Thái phó, là di truyền, hâm mộ, nương của ta chỉ di truyền cho ta tính cách cặn bã: “nương ngươi thật là xinh đẹp.”
Liễu Thịnh bị nàng khen đến thoải mái mà cười: “Ta cảm thấy ngươi càng xinh đẹp hơn.”
Diệp Khanh Oản bị hắn nhìn đến có chút ngượng ngùng: “Kia không giống nhau.”
“Đúng là không giống nhau, nương của ta đẹp, giống thanh tuyền, ôn nhu điềm tĩnh, ngươi giống một đóa hoa hồng sáng lạn, tùy ý trương dương.”
“Ta là ớt cay, cay thật sự.” Diệp Khanh Oản tránh thoát ôm ấp của hắn, chạy ra ngoài.
Khó trách người khác đều nói thư sinh là kẻ gạt người nhất, người há mồm liền tới, nói cho nàng tai đều đỏ.
Nàng mới vừa ra ngoài, Ninh Thiếu Khanh liền cầm một chuỗi đường hồ lô đi vào: “Mau nếm thử cái này, ăn rất ngon, so với đường hồ lô ở kinh thành ăn còn ngon hơn.”
Nói rồi đem đường hồ lô đến bên miệng nàng, Diệp Khanh Oản bắt lấy tay hắn, tiếp theo cắn một cái, ngay sau đó gật gật đầu: “Ân, đúng là ăn rất ngon.”
“Chúng ta đi ra ngoài chơi đi, bên ngoài rất náo nhiệt.” Ninh Thiếu Khanh xúi giục nàng.
Diệp Khanh Oản lắc đầu: “Không đi, chúng ta ở Liễu phủ làm khách, không thể quá tùy tiện, đừng mang đến cho người khác phiền toái không cần thiết.”
Ninh Thiếu Khanh có chút mất hứng, nhưng vẫn ngoan ngoãn về phòng ngủ đi.
Ngày hôm sau, Liễu phu nhân ở trong phủ tổ chức yến hội, vì Liễu Thịnh đón gió tẩy trần.
Vốn là muốn để thân thích nhà mình tụ họp, không ngờ các vị đại nhân, phú thương, còn có các danh môn khuê tú xung quanh đều tới, ngoài miệng nói chính là thật lâu không gặp Liễu đại nhân Liễu phu nhân, kỳ thật đều biết bọn họ là vì Liễu Thịnh mà tới.
Liễu Thịnh tuổi còn trẻ, đã là Thái phó đương triều, đứng hàng tam công, lại đến nay vẫn chưa lập gia đình, ai có thể không động tâm tư nha.
Chẳng sợ trèo không tới quan hệ thông gia, có thể ở trước mặt hắn lộ mặt cũng rất tốt.
Diệp Khanh Oản vốn là không muốn đi, nàng ghét nhất thể loại nhã tập, yến hội này đó, mênh m.ô.n.g một đám người, ồn ào đến phiền.
Nhưng Liễu phu nhân cảm thấy, nếu Thịnh ca thích nàng, tương lai nàng chính là phu nhân của đại phòng, những người này nàng đều nên gặp mặt.
Vì thế tìm một cái lý do, kéo nàng đi qua.
Nàng vừa xuất hiện, các danh môn khuê tú liền hỏi thăm thân phận của nàng, ánh mắt nhìn nàng đều quái quái.
Diệp Khanh Oản ngồi đó có chút phiền, nhìn thấy Thái phó bị đám đại nhân kia cuốn lấy, dứt khoát chuồn mất.
Khi đi ngang qua đình hóng gió bên hồ nước, bỗng nhiên nhìn thấy một nữ tử đi tới, chặn đường nàng đi: “Bái kiến Diệp tiểu thư.”
Diệp Khanh Oản nhìn nàng một cái, xác nhận qua ánh mắt, không quen biết, nhưng vẫn lễ phép chào hỏi: “Xin chào.”
“Diệp tiểu thư đây là muốn đi về?”
“Đúng vậy, thân thể có chút không khoẻ.” Nói xong liền đi về phía trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-450.html.]
Thời điểm đi lướt qua, bả vai Diệp Khanh Oản không biết như thế nào đụng phải nàng, nàng lập tức trượt chân, ngã vào trong hồ nước.
Diệp Khanh Oản lanh tay lẹ mắt, lập tức túm chặt nàng.
Nàng đầy mặt kinh ngạc nhìn chằm chằm Diệp Khanh Oản, phỏng chừng cũng không nghĩ tới, thân thủ Diệp Khanh Oản nhanh nhẹn như vậy, có thể túm được nàng.
Vì thế dứt khoát vung tay, tránh thoát tay của Diệp Khanh Oản, “Đông” một tiếng, ngã vào hồ nước.
Trong phút chốc, bọt nước văng khắp nơi.
Diệp Khanh Oản:......
Kỹ xảo này, chính là ngấm ngầm giở trò đi?
Vậy ngươi thật đúng là tìm lầm người, cô nãi nãi ta, mới là trà xanh thuỷ tổ.
Thời điểm ta ngấm ngầm giở trò, ngươi còn đang chơi bùn đó.
Nói rồi vén tay áo, cũng chuẩn bị nhảy xuống.
Còn không phải là bán thảm sao? Làm như ai cũng không biết vậy?
Đợi lát nữa ta lại giả bộ sặc nước, hôn mê bất tỉnh, ngươi còn có thể chọc phải chuyện lớn.
Đương nhiên, trước khi hôn mê, tốt nhất có thể tìm cơ hội đá nàng hai cái.
Tục ngữ nói, đánh là thương, mắng là yêu, thương yêu không đủ dùng chân đá.
Nhưng nàng mới vừa nhón chân, đã bị người ấn trở về.
Nàng quay đầu, nhìn thấy Thái phó ôn nhu cười, đem nàng kéo đến một bên, lau vệt nước trên mặt.
Hai người vừa lúc đứng ở lối vào hồ nước, chắn đường người hầu muốn nhảy vào đi cứu người.
Trong nước âm thanh đạp nước liên tục, một đám người gấp đến độ xoay quanh, lại không dám làm náo loạn, Liễu Thịnh chính là quan lớn nhất nơi này, hắn không nói lời nào, ai dám cứu nàng?
Diệp Khanh Oản liếc mắt một cái, cô nương kia cảm giác sắp không động nổi nữa.
Lại qua một hồi lâu, mắt thấy trong nước không còn động tĩnh gì, Liễu Thịnh lúc này mới không nhanh không chậm gọi người đem người chớt đuối phía dưới vớt lên.
Nàng không phải thích rơi xuống nước sao? Vậy uống thêm mấy ngụm nước đi, đỡ cho nàng ngày sau luôn nhớ thương đồ vật không thuộc về mình.