Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 596
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:14:15
Lượt xem: 10
Sau khi đường ai nấy đi, Diệp Khanh Oản không có lập tức hồi phủ, mà là từ lỗ chó chui vào Liễu phủ.
Nàng hỏi thăm qua, Thái phó bị cảm lạnh, đã phát sốt một trận, cho nên nàng muốn đi chiếu cố hắn.
Quả nhiên, khi nàng đi vào, Liễu Thịnh đang dựa vào mép giường, trong tay đặt một bát thuốc, cũng không có động.
Diệp Khanh Oản dò ra nửa cái đầu, hỏi hắn: “Thái phó, ta có thể tiến vào được không?”
Liễu Thịnh nhìn nàng một cái, vẫn thực lãnh đạm: “Không thể.”
“Tốt, vậy ta vào đây.” Diệp Khanh Oản tung ta tung tăng chạy vào.
Liễu Thịnh:......
Ngươi hỏi ta cũng bằng thừa.
Diệp Khanh Oản cười tủm tỉm: “Kia không được, Thái phó, ngươi đã dạy chúng ta, phải lễ phép.”
Liễu Thịnh:......
Là, thật lễ phép, cuồng đồ.
“Thái phó, sao ngươi không uống thuốc? Không uống thuốc thì làm sao khỏi bệnh được?” Nói xong đem dược bưng lên tới, múc một muỗng, thổi thổi, đưa đến bên miệng hắn.
Liễu Thịnh hơi nghiêng đầu ra sau. Hiển nhiên thập phần kháng cự, thực không thích cùng một nữ tử thân mật như vậy: “Ta tự mình làm.”
“Được.” Diệp Khanh Oản có chút mất mát, đem dược đặt vào trong tay hắn.
Hắn cũng không biết vì cái gì, thấy nàng không vui, trái tim như thắt lại, vì thế lại đem dược thả lại trong tay nàng: “Vẫn là ngươi đút cho ta đi.”
Diệp Khanh Oản nghe vậy, đôi mắt liền tỏa sáng, cao hứng phấn chấn nói: “Hảo.”
Liễu Thịnh nhìn nàng mỗi muỗng lại một muỗng, đều nghiêm túc thổi thổi, bộ dáng chuyên chú, thế nhưng có chút đáng yêu, khóe miệng hơi hơi giơ lên, lộ ra một tia cười liền chính mình đều không có cảm thấy được.
Nhưng thuốc thật đắng, uống từng ngụm càng đắng hơn, từ đầu lưỡi tràn đến dạ dày, lan ra khắp cơ thể.
Nhưng hắn ngay cả mày cũng không nhăn một chút, từng ngụm từng ngụm uống xong.
Sau khi uống xong, Diệp Khanh Oản từ trong n.g.ự.c móc ra một viên xí muội, nhét vào trong miệng hắn.
Xí muội ngọt lành ở trong miệng tan dần ra, dần thay thế vị đắng của thuốc.
“Vậy ngươi nghỉ ngơi sớm một chút, ta trở về đây.”
Liễu Thịnh gật gật đầu, chưa kịp nói cái gì, đã thấy khuôn mặt của nàng tiến về phía trước, hắn sửng sốt, do dự một chút, vẫn cúi đầu hôn nàng một cái.
Lần này đến phiên Diệp Khanh Oản ngây ngẩn cả người, ngẩng đầu, chớp chớp đôi mắt to, mê mang nhìn hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-596.html.]
“Ngươi...... Không phải muốn ta hôn ngươi sao?”
Diệp Khanh Oản phụt một tiếng bật cười: “Đúng vậy.”
Nhưng giây tiếp theo liền móc ra khăn tay, giúp hắn lau vết thuốc trên môi.
Liễu Thịnh cảm giác lỗ tai có chút nóng lên, Liễu Thịnh, ngươi rốt cuộc suy nghĩ cái gì?
Nhưng Diệp Khanh Oản lại cười đến vui vẻ, lau cho hắn xong, liền nhảy nhót rời đi.
Liễu Thịnh nhìn bóng dáng nàng, khóe miệng lộ ra một tia ý cười.
“Lão gia, mứt hoa quả đã mang tới.” Thạch Hộc ôm một bình mứt hoa quả đi vào, lại phát hiện lão gia đã uống hết thuốc rồi.
“Lão gia, thuốc này rất đắng, không có mứt hoa quả làm sao có thể uống được?”
Trong miệng Liễu Thịnh vẫn còn xí muội, cũng không có nói chuyện.
Nhưng Thạch Hộc lại thấy được trên mặt hắn ý cười như có như không: “Lão gia, đêm nay có chuyện vui sao? Ngài hình như rất vui vẻ.”
Liễu Thịnh sửng sốt một chút, ta...... rất vui vẻ?
“Đã lâu lắm rồi ta mới thấy lão gia cười như vậy, ngày thường đều là cười không chạm đáy mắt, hôm nay biểu tình tuy rằng lãnh lãnh đạm đạm, nhưng đáy mắt tất cả đều là ý cười.”
Thạch Hộc một tay bưng mứt hoa quả, một tay cầm chén thuốc, tự mình lải nhải.
Liễu Thịnh nghe vậy, chau mày: “Ta muốn nghỉ ngơi, ngươi đi ra ngoài đi.”
“Vâng lão gia.” Thạch Hộc thực nghe lời đóng cửa rời đi.
Liễu Thịnh nằm xuống, theo bản năng nghiêng người, duỗi tay đi ôm cái gì, lại sờ soạng vào khoảng không.
Lập tức nhớ tới hình ảnh ban ngày Diệp Khanh Oản chui vào ổ chăn.
Trong đầu tất cả đều là khuôn mặt tươi cười của nàng.
có chút ngủ không được......
Không biết nàng ngày mai còn tới hay không.
Không được, ngày mai nhất định phải nghĩ cách tìm hiểu rõ ràng, ta cùng Diệp Khanh Oản đến tột cùng có quan hệ gì.