Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 660
Cập nhật lúc: 2024-09-19 18:56:22
Lượt xem: 4
Nam Cung Phù Tang không tin, quen biết hắn lâu như vậy, vẫn là lần đầu tiên thấy sắc mặt hắn kém như vậy, khẳng định có chuyện.
Nhưng mặc kệ hỏi như thế nào, Liễu Thịnh đều chỉ cười cười, không chịu nói, hắn cũng không có biện pháp: “Nếu phụ hoàng thật sự muốn ngươi đi, ngươi nói cho ta, ta đi cầu phụ hoàng, ta thay ngươi đi.”
Liễu Thịnh nghe vậy, bước chân bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt phức tạp nhìn hắn.
Nam Cung Phù Tang phát hiện hắn ngừng lại, quay đầu lại nhìn hắn: “Sao ngươi không đi nữa?”
Hắn trầm ngâm một lát, mới cười lắc lắc đầu, làm như không có việc gì cùng hắn Song Song đi về phía trước.
Mới vừa đi đến Ngự Hoa Viên, trước mặt bỗng nhiên có người chạy qua.
Ngay sau đó, có người đi theo phía sau: “Mộ Vân ca ca, ngươi từ từ chờ ta.”
Nam Cung Mộ Vân ở phía trước cau mày, ngữ khí thập phần không kiên nhẫn nói: “Ngươi đừng đi theo ta, ta không ăn.”
Nhưng thân ảnh nho nhỏ phía sau bám riết không tha nói: “Chính là đồ ăn của Phàn Lâu ăn rất ngon, ngươi nếm một miếng đi.”
“Ta không nếm, quá ngọ không ăn, đây là quy định trong cung.”
“Tại sao quy củ trong cung lại không có nhân tính như vậy nha? Không ăn cơm như thế nào có sức lực đi học chứ?” Diệp Khanh Oản bĩu môi oán giận nói.
“Ta nói ta không ăn, ngươi có thể buông tha ta hay không?” Nam Cung Mộ Vân có chút tức giận quay đầu lại, nổi giận đùng đùng nhìn nàng chằm chằm.
Diệp Khanh Oản thực ủy khuất đứng đó, trong tay còn cẩn thận dè dặt che chở đồ ăn: “Được rồi.”
Nam Cung Mộ Vân hung dữ với nàng xong, nhìn bộ dáng nàng như vậy, lại có chút băn khoăn, duỗi tay tiếp nhận đồ ăn: “Ta lát nữa sẽ ăn, ngươi mau trở về đi.”
Diệp Khanh Oản lập tức mặt mày hớn hở: “Hảo, vậy Mộ Vân ca ca, ngươi phải nhớ ăn nha, ăn nóng mới ngon đó.”
Nói xong liền cao hứng rời đi.
Toàn bộ quá trình không thấy được Nam Cung Phù Tang cùng Liễu Thịnh bên cạnh, chờ bọn họ đều đi rồi, Nam Cung Phù Tang mới nói: “Xem ra lời đồn bên ngoài là thật.”
“Tin đồn gì?” Liễu Thịnh nhìn hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-660.html.]
“Đồn đãi thiên kim của tướng phủ Diệp Khanh Oản ái mộ cửu đệ của ta, mỗi ngày đuổi theo cửu đệ, còn tuyên bố cuộc đời này không phải hắn không gả, ngươi không nghe nói sao?”
Liễu Thịnh thật đúng là chưa nghe nói, hắn mỗi ngày đều vội vàng, nào có công phu nghe loại nhàn thoại này.
Hơn nữa Diệp Khanh Oản mới năm tuổi, Nam Cung Mộ Vân cũng mới bảy tám tuổi? Này liền ái mộ? Nàng biết ái mộ là thứ gì không?
Nam Cung Phù Tang không chú ý tới sắc mặt của hắn, tự nói: “Lại nói Diệp Khanh Oản là con gái duy nhất của tướng quốc, xuất thân không thấp, lớn lên cũng không tồi, sau khi lớn lên không nói khuynh quốc khuynh thành, cũng tuyệt đối là mỹ nhân, tính tình hoạt bát, thông tuệ lanh lợi, đối với cửu đệ, cũng rất xứng đôi.”
“Là tiểu cô nương không tồi.”
Liễu Thịnh nhàn nhạt nhìn hắn một cái: “Không tồi, đáng tiếc tuổi còn trẻ đã mù.”
“Mù?” Nam Cung Phù Tang ngây ngốc: “Ai mù?”
Liễu Thịnh nhìn thoáng qua phương hướng Diệp Khanh Oản rời đi, mặt không biểu cảm nói: “Cửu đệ của ngươi thật chướng mắt.”
“Chậc, ngươi nói chuyện từ khi nào lại khắc nghiệt như vậy?” Nam Cung Phù Tang oán trách, nhưng lại cười đến không thẳng người được: “Nhưng ta cảm thấy ngươi nói rất đúng.”
Liễu Thịnh không nói gì nữa, rời khỏi hoàng cung.
Ngồi ở trên xe ngựa, một đường trầm mặc ít lời, sắc mặt ngưng trọng nhìn người lui tới trên đường, không biết suy nghĩ cái gì, xe ngựa dừng lại cũng không phát hiện.
“Công tử, tới rồi.” Thạch Hộc thấy hắn vẫn chưa xuống dưới, liền vén rèm lên.
Hắn phục hồi tinh thần lại, liếc mắt nhìn Thạch Hộc một cái, lúc này mới đứng dậy.
“Công tử, ngươi làm sao vậy? Có tâm sự sao?” Thạch Hộc đều nhìn ra hắn tâm sự nặng nề.
Hắn xác thật có tâm sự, hôm nay Hoàng Thượng bảo hắn ở lại một mình, lời trong lời ngoài ý, là muốn đem Nam Cung Phù Tang an bài đến Nam Cương.
Vốn dĩ Hoàng Thượng muốn cho Phù Tang đi, hẳn là nên đem Phù Tang lưu lại mới đúng, nhưng hắn lại để lại Liễu Thịnh, ý tứ trong đó, không cần nói cũng biết.