Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 713
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:31:15
Lượt xem: 4
Sau khi Tinh Mộc xuống nước bắt cá, vết thương của hắn không đến hai ngày liền khép lại.
Vui mừng nhất phải kể tới Tình Tình, cực nhọc ngày đêm, không thể yên ổn nghỉ ngơi chiếu cố hắn nửa tháng, cuối cùng cũng cảm thấy có chút thành tựu.
“Đại sư huynh ngươi thật sự khỏe rồi phải không?”
Tinh Mộc muốn cười nhưng lại nói: “Hảo.”
“Vậy ngươi xoay một vòng cho ta xem.” Lời này cũng giống như nói đi hai bước cho ta xem.
Nguyên tưởng rằng Tinh Mộc thiếu hiệp ngạo kiều lạnh nhạt, khẳng định sẽ quay lưng bỏ đi.
Nhưng trăm triệu không nghĩ tới, hắn cư nhiên thực sự đứng lên, yên lặng ở trước mặt Tình Tình xoay một vòng.
Tình Tình thấy thế, lập tức hoan hô: “Đại sư huynh khỏe rồi, ta có thể đi ra ngoài chơi.”
Nói xong trực tiếp vọt tới trước mặt Diệp Khanh Oản, lôi kéo nàng chạy ra bên ngoài: “Búi Búi, đi, chúng ta đi ra ngoài chơi.”
Diệp Khanh Oản bị nàng kéo lảo đảo một cái, suýt nữa ngã xuống, nhưng vẫn thật cao hứng, hai người tay cầm tay, nhảy nhót đi ra ngoài.
Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cùng Tinh Mộc yên lặng theo ở phía sau.
Các nàng rời khỏi sơn động,tiến vào thị trấn phía trước, qua nửa tháng sống cuộc sống dã nhân, lần đầu tiên trở lại cuộc sống con người.
Cảm giác duy nhất chính là đồ ăn của con người vẫn ngon hơn.
Diệp Khanh Oản cùng Ninh Tình Tình tay trái một chuỗi hồ lô đường, tay phải một chiếc ngô luộc, vừa đi vừa ăn vừa nhìn mọi thứ xung quanh, nhìn cái gì đều mới mẻ.
Diệp Khanh Oản cắn một miếng hồ lô đường, hương vị vẫn vậy, nhưng nàng vẫn ăn thực vui vẻ.
Quay đầu liền nhét vào trong miệng Hồng Hồng, Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng thực tự nhiên há mồm cắn một cái: “Không ngon bằng đồ ăn ở trấn khác.”
Diệp Khanh Oản gật đầu: “Ta cũng nghĩ vậy.”
“Ta thử bắp xem.”
Diệp Khanh Oản liền đưa đến bên miệng hắn, hắn cắn một ngụm: “Bắp ngon.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-713.html.]
“Thật sao? Ta còn chưa ăn, ta cũng muốn nếm thử.” Diệp Khanh Oản cũng cắn một ngụm.
Ân, bắp rất ngọt.
“Ăn ngon.” Diệp Khanh Oản nhìn hắn, cười tủm tỉm nói một câu.
Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng cũng mỉm cười với nàng.
Tình Tình cùng Tinh Mộc đi đằng sau toàn bộ hành trình, yên lặng nhìn bọn họ.
Đặc biệt là Tình Tình, cầm hai món ăn, một hồi nhìn xem hồ lô đường bên tay trái, một hồi lại nhìn bắp bên tay phải, nhìn lại nhìn Tinh Mộc trước mắt.
Sau một lúc lâu, mới đưa tới: “Đại sư huynh, ngươi ăn không?”
Tinh Mộc nhìn nàng một cái, cuối cùng chọn hồ lô đường, cắn một ngụm.
Quá ngọt!
Tình Tình nhìn chằm chằm hắn, tựa hồ đang đợi hắn phản hồi, vì thế hắn chỉ có thể cười nói: “Ăn ngon.”
Tình Tình nghe vậy, nháy mắt cũng mặt mày hớn hở.
Không khí lại trở nên vui vẻ.
Ăn một đường, mới chuẩn bị trở về, phát hiện phía trước có người đang chơi xiếc ảo thuật, bốn người nhanh chóng chen vào đi xem.
Nhưng người quá nhiều, căn bản chen không vào.
Diệp Khanh Oản nhón mũi chân nhảy lên vài lần, nhưng đều không nhìn thấy.
Trung Nguyên Nhất Điểm Hồng không hề nghĩ ngợi, ôm eo nàng, trực tiếp nâng nàng lên, làm nàng ngồi trên vai hắn: “Thấy chưa?”
“Thấy thấy, nhìn không sót gì.” Diệp Khanh Oản hưng phấn kêu to.
Dư lại Tình Tình, vô tội đáng thương nhìn Tinh Mộc.
Tinh Mộc đành phải nâng nàng lên, hai người ở đỉnh đầu bọn họ hoan hô nhảy nhót, thỉnh thoảng còn quơ chân múa tay.