Nữ phụ ác độc bị các nam chính nghe được tiếng lòng - Chương 722
Cập nhật lúc: 2024-09-19 19:37:10
Lượt xem: 9
Sau đó tay chân lanh lẹ lột một con tôm hùm đất, đưa đến bên miệng Liễu Thịnh: “Thái phó ăn cái này.”
Liễu Thịnh cười há mồm, Bạch Ngọc Xuyên vừa ăn ngấu nghiến, vừa ấp úng nói: “Đúng rồi, ngươi vì cái gì kêu hắn Thái phó nha? Hắn không phải kêu Liễu Thịnh sao?”
Diệp Khanh Oản sửng sốt một chút, nghĩ cách nên làm thể nào lừa gạt hắn, Liễu Thịnh liền nói: “Tôi họ Liễu tên Thịnh tự Thái phó.”
Diệp Khanh Oản:......
Bạch Ngọc Xuyên không hề hoài nghi, còn ngạc nhiên nói: “Còn có tự kỳ quái như vậy?”
Đứa nhỏ này, dễ bị lừa quá!
Diệp Khanh Oản nghiêng người lại gần, thấp giọng nói: “Kẻ lừa đảo.”
Khóe miệng Liễu Thịnh nhếch lên.
“Anh nói dối giỏi như vậy. Những lời anh nói với em trước đây cũng là lừa dối tôi sao?” Diệp Khanh Oản nhìn chằm chằm hắn.
“Vậy từ giờ trở đi anh sẽ không nói gì cả.”
“Không nói, vậy dùng cái gì?”
“Dùng hành động.” Liễu Thịnh nói, cúi đầu làm bộ muốn cắn cô.
Bạch Ngọc Xuyên ngồi ở đối diện, mặt đầy hắc tuyến: “Uy uy uy, đôi tình lữ đối diện kia, xin hãy cân nhắc cảm xúc của tôi một chút.”
Hai người lúc này mới ngừng cười, yên lặng ăn cơm.
Cơm nước xong, Diệp Khanh Oản đi dọn dẹp nhà bếp, Bạch Ngọc Xuyên lôi kéo Liễu Thịnh muốn thỉnh giáo, hai người vào thư phòng.
Chờ Diệp Khanh Oản dọn dẹp nhà bếp xong, Bạch Ngọc Xuyên vẻ mặt ngưng trọng: “Bọn họ còn dám khai tăng giá trị tài sản hóa đơn thuế? Đây chính là phạm pháp.”
“Để xem tôi có báo cảnh sát bắt bọn họ không.” Bạch Ngọc Xuyên vỗ án dựng lên, muốn đi báo cảnh sát.
Liễu Thịnh nhìn hắn một cái, nhàn nhạt nói: “Nếu báo án, không chỉ bọn họ xong đời, công ty của cậu cũng xong đời, cổ phiếu lao dốc, giá trị ít nhất cũng bốc hơi một nửa.”
Bạch Ngọc Xuyên:......
Đúng vậy, những người này đều là lãnh đạo cấp cao của công ty, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty, một khi báo án, công ty cũng sẽ bị liên lụy.
Vì thế hắn lại ngồi trở lại: “Vậy anh nói phải làm sao bây giờ?”
Liễu Thịnh nhướng mày: “Khiến cho bọn họ phải nhổ ra những thứ đó, sau đó...... Chính mình chạy lấy người.”
“Bọn họ chịu sao?” Bạch Ngọc Xuyên không tin, đám cáo già này, còn dám làm chuyện phạm pháp, sẽ đồng ý nhổ ra sao?
“Vậy phải xem anh làm như thế nào.”
“Làm như thế nào?” Bạch Ngọc Xuyên ánh mắt sáng ngời nhìn hắn.
Liễu Thịnh nhìn hắn, bỗng nhiên cười.
Diệp Khanh Oản nhìn hắn cười, trong lòng lộp bộp một chút, xong rồi, Thái phó cười, sinh tử khó liệu.
Lần cuối cùng hắn cười như thế này là khi hắn đang tính kế Tương Vương.
Nhóm người này sẽ gặp xúi quẩy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-ac-doc-bi-cac-nam-chinh-nghe-duoc-tieng-long/chuong-722.html.]
Ngày hôm sau, Liễu Thịnh liền đi đến công ty của Bạch Ngọc Xuyên, Bạch Ngọc Xuyên cố ý gây nên thanh thế to lớn, còn xếp hàng hoan nghênh hắn.
Diệp Khanh Oản làm nhân viên tiếp tân, đã đi làm từ sớm, đứng ở cửa cung nghênh bọn họ.
“Chỉ là một phó tổng nhảy dù xuống? Hắn rốt cuộc muốn làm gì?”
“Hừ, hắn muốn làm gì thì làm, công ty đều là người của chúng ta, hắn chỉ là một tiểu tử miệng còn hôi sữa, đừng nói là phó tổng, cho dù là một ông già nhảy dù xuống cũng không thể tạo ra khác biệt gì.”
Các nguyên lão trong công ty đều có thái độ rất không tốt, hiển nhiên rất không hài lòng với hành động của Bạch Ngọc Xuyên.
Đang nói chuyện, xe của Bạch Ngọc Xuyên đã đến, hắn cùng Liễu Thịnh sóng bước đi bên nhau, cao ráo tuấn mỹ, giống như một phong cảnh tuyệt đẹp.
Có chút vị bá tổng xưa kia.
Lúc hắn vừa bước ra, tất cả nhân viên nữ đều thét chói tai, sau đó bá tổng ai cũng không nhìn, lập tức đi đến trước mặt cô, tà mị cười, nói một câu, đợi lát nữa tới văn phòng của tôi một chuyến.
Nhưng...... Hắn cũng không có, trực tiếp đi qua.
Diệp Khanh Oản trộm lấy di động ra, gửi cho hắn một biểu tượng cảm xúc mà cô đăng tối qua: Xin chào Liễu tổng.
Hắn nhìn di động cười cười, trả lời cô một câu: Đợi lát nữa tới văn phòng của anh một chuyến.
Ha ha!
Diệp cười chớt, Thái phó đọc tiểu thuyết bá tổng không ít nha!
“Búi Búi, cười cái gì vậy?” Tiểu tỷ tỷ ở quầy lễ tân hỏi cô.
Cô lập tức đặt điện thoại xuống, cười lắc đầu: "Không có gì."
“Diệp Khanh Oản đúng không?” Linda lại tới nữa.
Diệp Khanh Oản nhìn thấy cô ta, có chút đau đầu: “Đúng vậy Linda.”
Linda trên dưới đánh giá cô, nói: “Bắt đầu từ hôm nay không cần làm ở quầy lễ tân nữa, thu thập một chút.”
“A?” Diệp Khanh Oản ngây ngốc, cô bị sa thải rồi sao?
“Linda, tôi, tôi có chỗ nào làm chưa tốt sao?”
Linda nhìn cô một cái: “Bạch tổng bảo cô làm trợ lý cho Liễu tổng.”
Diệp Khanh Oản sửng sốt, còn chưa có phản ứng lại, Linda liền tiếp tục nói: “Hiện tại lập tức di chuyển.”
“Nga nga nga!” Diệp Khanh Oản một khắc cũng không dám chậm trễ, nhanh chóng thu thập đồ vật.
Linda này có chút quen thuộc, giống ai nhỉ?
Nga, đúng rồi, cô cô dạy quy tắc trong cung, khó trách lại đáng sợ như vậy.