Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 52
Cập nhật lúc: 2024-07-17 23:02:07
Lượt xem: 507
Nếu tôi có thể đề cập đến việc ly hôn thì tôi đã sớm nói rồi.
Ai muốn cùng tên khốn kia chung sống cả đời đâu?
“Vậy ý của cô nói là Dịch Dương thích cô?”
Tần Nghiên sờ sờ lắc tay trên tay, ôn nhu cười: “Cái lắc tay này là lúc sinh nhật mười tám tuổi anh ấy tự tay tặng cho tôi, mấy năm nay tôi vẫn đeo trên người, sự đặc biệt mà anh ấy đối với tôi, tôi có thể cảm nhận được, tôi tin rằng anh ấy yêu tôi.”
Hứa Tân Di thở dài, thì ra đây chính là lí do cô ta diễn một màn tiểu thuyết xa cách lâu ngày gặp lại như này.
Cả đời này, đoán chừng Tần Nghiên sẽ không thể cùng Dịch Dương tới với nhau được.
“Tần Nghiên, cô nói sai rồi, có lẽ anh ấy không yêu tôi, nhưng tôi có thể chắc chắn rằng, anh ấy cũng không yêu cô, nếu như anh ấy yêu cô, tại sao khoảng thời gian cô ra nước ngoài kia lại không tìm cách liên lạc với cô? Nếu anh ấy yêu cô, sao lại đồng ý kết hôn với tôi? Nếu anh ấy yêu cô, sao hôm nay lại dẫn tôi tới tham dự sinh nhật cô kích thích cô? Tôi nói cô nghe nhiều như vậy cũng chỉ muốn khuyên cô một câu, đừng vì người đàn ông không đáng mà làm hại lẫn nhau, bản thân cô không nhìn thấy, nhưng điều đó rất xấu.”
Nụ cười trên mặt Tần Nghiên đột nhiên biến mất.
“Hứa Tân Di, cô có ý gì?”
“Tôi không có ý gì cả, tôi chỉ là muốn khuyên cô mà thôi, cô khuyên được thì người khác cũng làm được, có nghe hay không thì đó là việc của cô thôi!”
“Cho nên cô sẽ không ly hôn với Dịch Dương?”
“Tôi sẽ không chủ động đề nghị ly hôn với Dịch Dương, nếu cô có cách, cô có thể kêu Dịch Dương đề nghị ly hôn tôi.” Nực cười, cô muốn đề nghị ly hôn là được chắc?
Cái mạng này không dễ dàng mới có được, tiểu thịt tươi trong đoàn làm phim còn chưa được sờ qua, chồng còn ở nhà trẻ của cô còn chưa kịp lớn, cô không thể cứ như vậy mà bị chà đạp được.
Tần Nghiên trầm mặc nhìn cô, cũng không biết đang suy nghĩ cái gì.
“Nếu như tôi đề nghị Dịch Dương ly hôn với cô, cô sẽ đồng ý?”
Hứa Tân Di khiêu khích đáp lại: “Đương nhiên là đồng ý.”
Ánh mắt Tần Nghiên lướt qua phía sau cô, chỉ cần một cái liếc mắt Hứa Tân Di liền hiểu.
Ngay trước mặt Tần Nghiên, thoải mái nhìn: “Cô biết không, dù sao tôi cũng là diễn viên, những trò này tôi cũng đã chơi chán rồi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-52.html.]
Ngay khi Tần nghiên nghi hoặc không hiểu, Hứa Tân Di lảo đảo, trực tiếp ngã xuống đất.
Tiếng bước chân có thể nghe thấy rõ ràng.
Hứa Tân Di ngẩng đầu, đã được như nguyện gặp được Dịch Dương đang đứng ở cửa ban công cùng với đám chó bạn thân kia của hắn.
“Dịch Dương, anh tới rồi?” Hứa Tân Di khóc lóc, tựa như chú chim nhỏ dựa vào lòng Dịch Dương, than thở khóc lóc, chỉ vào Tần Nghiên sau đó che mặt, giống như chịu uất ức rất lớn: “Tần Nghiên nói muốn em ly hôn với anh, cô ấy muốn tiến tới với anh, em không đồng ý cô ấy liền đánh em! Anh xem, cô ấy vung tay một cái liền tát em ngã xuống đất, em xem cho em trên mặt em có dấu tay hay không? Có phải bị hủy dung rồi không?”
Hứa Tân Di ngửa mặt lên cho hắn xem.
Nghe được những lời này, Tần Nghiên trong nháy mắt liền luống cuống.
Tiết tấu bị xáo trộn, cô hoảng loạn nhìn về phía Dịch Dương, tay chân luống cuống bất lực, e sợ Dịch Dương hiểu lầm cô: “Em không có làm như vậy…”
Cả người Hứa Tân Di như con lười ôm chặt Dịch Dương không buông, ghét ác như thù nhìn Tần Nghiên: “Cô nói, chính cô nói như vậy, cô muốn tôi rời xa Dịch Dương nhưng tôi không đồng ý, đời này tôi sẽ không rời xa anh ấy!”
Màn phá hoại thanh danh này rùm beng lên, chỉ có một cái miệng sợ là khó minh oan.
Ở trong mắt người xem, ai đúng ai sai sợ là trong lòng đã rõ.
Dịch Dương một lời khó nói hết nhìn Hứa Tân Di.
Khoa trương như vậy mà vẫn lăn lộn được trong giới giải trí à? Đạo diễn bị mù hết rồi hả?
“Hứa Tân Di, có chuyện gì từ từ nói, đã xảy ra chuyện gì?”
“Đúng vậy đó, Nghiên Nghiên, có gì cứ nói thẳng, đừng sợ bọn mình làm chủ cho cậu.” Đám bạn thân kia mở miệng.
“Em không có…” Tần Nghiên cố gắng chống đỡ không cho nước mắt rơi, trong lòng dường như không hề hổ thẹn nhìn Hứa Tân Di.
Thật là một cô gái nhỏ bé mạnh mẽ.
Hứa tân Di buông Dịch Dương ra, đảo mắt đã đổi biểu cảm khoa trương trên mặt, vuốt vuốt tóc, tinh thần sảng khoái.
Hứa Tân Di lau những giọt nước mắt vốn không tồn tại trên mặt, nói: “Vừa rồi em với Tần Nghiên cùng nhau tán gẫu chuyện ở đoàn làm phim, cô ấy có chút tò mò về diễn xuất ở đoàn phim, nên em và cô ấy cùng diễn một vở kịch này tại đây, thế nào? Diễn xuất của bọn em không tệ chứ? Đều lừa được mọi người rồi!”