Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 59
Cập nhật lúc: 2024-07-20 22:51:59
Lượt xem: 399
— “Xong rồi xong rồi…”
Nhớ tới cục diện oai phong một tối vừa rồi trước mặt ông Tần, Hứa Tân Di hiện tại rất hối hận.
— “Nếu sớm biết hắn sẽ điên cuồng yêu mình thế này, vừa rồi mình tuyệt đối sẽ không hành xử như thế, cũng bởi vì không muốn bị cắm sừng, mất danh tiếng thôi mà.”
Dịch Dương lạnh lùng nhin qua: “Giả.”
Hứa Tân Di thở phào nhẹ nhõm.
— “... Tốt rồi, vẫn là cảm giác chán ghét trước kia.”
Cô cố nặn ra vẻ mặt bi thương và khổ sở: “Dịch Dương, nhưng em không muốn…”
Dịch Dương vẫn ngắt lời cô: “Hứa Tân Di, cảm ơn em vì đêm nay đã giúp tôi rất nhiều.”
Hứa Tân Di giống như gặp quỷ.
— “Người đàn ông này biết nói tiếng người à?”
Dịch Dương dựa lưng ra phía sau, ngửa đầu nhắm mắt lại: “Nếu như hôm nay em không giúp, có lẽ tôi…”
— “Gió giữ trinh tiết.”
Hứa Tân Di cười cười, “Không có gì đâu, tiện tay thôi mà. Tần Nghiên thích anh, em đương nhiên phải cẩn thận. Ông xã, anh cũng thấy đấy, ngã một lần khôn hơn một chút, những người đó có ý xấu với anh, sau này anh phải lau kỹ mắt mà nhìn người đó, không được để người ta lừa gạt, hôm nay nguy hiểm lắm đó.”
Dịch Dương mở to mắt, đôi mắt anh nặng nề nhìn cô, bên trong chiếc xe tối tăm không nhìn rõ ý tứ trong mắt anh: “Trước giờ tôi luôn nghĩ tai nghe là giả, mắt thấy mới là thật, bây giờ xem ra không hẳn là vậy, em yên tâm, sau này tôi nhất định sẽ chú ý.”
Dừng lại một lát, anh hỏi: “Hứa Tân Di, em sẽ lừa tôi như bọn họ chứ?”
Bằng trực giác của phụ nữ, Hứa Tân Di ngửi thấy lời nói của Dịch Dương không giống bình thường.
— “Hắn có ý gì? Thăm dò mình? Hoài nghi mình? Người đàn ông này vừa trải qua một đêm tính cách liền biến thành người đa nghi rồi à?”
Lời này không thể khẳng định được, cô phải để lại cho mình một đường lui.
Cô cân nhắc lời nói một hồi: “Anh đừng nghĩ lung tung, cho dù em có lừa gạt anh, đó cũng là xuất phát từ ý tốt, em làm sao có thể hại anh giống mấy người đó?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-59.html.]
Giọt nước không lọt!
— “Để xem anh còn cái gì để hỏi.”
Dịch Dương chậm rãi thu lại ánh mắt dò xét, trầm mặc quay đầu ra ngoài nhìn cửa sổ, cũng không biết đang nghĩ cái gì, trên đường trở về biệt thự cũng không nói thêm câu nào.
Một tiếng sau, xe chậm rãi lái vào biệt thự Dịch gia.
Bác Trần bước ra đón, Dịch Dương hỏi: “Ông nội ngủ chưa?”
“Ông ấy còn chưa ngủ.”
Dịch Dương gật đầu, quay đầu nói với Hứa Tân Di: “Em ngủ trước đi, tôi tìm ông nội nói chuyện một chút.”
Hứa Tân Di đồng ý, ngáp một cái đi lên phòng.
Chuyện này kết quả như thế nào Hứa Tân Di không quá quan tâm, nhưng từ ngày sau tôi hôm ấy, Tần lão tiên sinh đã tới trước cửa tìm ông Dịch nói chuyện, nữa tiếng sau Tần lão tiên sinh lại dùng vẻ mặt khó coi từ từ rời khỏi Dịch gia làm cô cũng hiểu sơ sơ chuyện, quan hệ hai nhà e là cứ như vậy mà sụp đổ.
Dịch lão tiên sinh hôm nay ở nhà dưỡng bệnh, ngày thường cũng không có sở thích gì đặc biệt, chỉ thích dùng vài tiếng trong một ngày ra câu cá trong ao ở biệt thự.
Hứa Tân Di ở cùng ông, đang nghe ông Dịch kể lại chuyện cũ năm đó cùng với ông nội Hứa của cô thì bỗng cô nhận được điện thoại của An Nhã, nói là công ty có việc cần cô đến một chuyến.
Dịch lão tiên sinh phẩy phẩy tay: “Được rồi đi đi, công việc là quan trọng nhất mà.”
“Vậy chờ cháu rảnh, cháu lại ngồi câu cá cùng ông nhé.”
Sau khi trở về phòng thay quần áo, Hứa Tân Di ngồi lên xe An Nhã đậu trước nhà.
“Cái gì? Bỏ thuốc á? Thật hay giả vậy? Chị không nghe nhầm chứ?” Trên xe, An Nhã nghe Hứa Tân Di kể lại chuyện tối qua, kinh ngạc tới mức cằm sắp rớt xuống đất.
Tân Di buồn chán nhíu mày mở weibo lên lướt, đầu cũng không ngẩng lên: “Em còn có thể lừa chị à? Đương nhiên là thật, chị biết không, lần đầu tiên em thấy có người phụ nữ thẳng thắn nói muốn làm tiểu tam như này, em vốn còn tưởng cô ta có nhiều thủ đoạn lắm, kế sách ứng phó gì cũng chuẩn bị xong hết rồi, kết quả đến chút đầu óc cô ấy cũng chẳng có, thật vô nghĩa.
“Vậy Dịch Dương thì sao? Cậu ta xử lí việc này thế nào?”
“Còn có thể xử lý như nào? Đương nhiên là gọi cảnh sát vào cuộc rồi.”
“Báo cảnh sát? Nhưng chị nhớ Dịch gia và Tần gia là bạn bè lâu năm, chẳng lẽ không chút lưu tình như vậy?”
“Không nói xạo chị, sáng nay Tần lão tiên sinh có tới nhưng nửa tiếng sau liền đi về, em đoán quan hệ giữa hai nhà chắc là dừng lại tại đây, làm gì có người đàn ông này có thể dễ dàng tha thứ cho việc người khác bỏ thuốc mình như vậy? Quá mất mặt.”