Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ Phụ Một Lòng Muốn Chết - Ngoại truyện: Tạ Thư Dư + Văn Ý

Cập nhật lúc: 2024-03-23 20:32:24
Lượt xem: 823

Ngoại truyện: Tạ Thư Dư

 

Tạ Thư Dư có một nguyện vọng.

 

Anh ta muốn thành con trai của ba mẹ Hứa Phong.

 

Tuy từ nhỏ tới lớn có vô số người hâm mộ rằng anh ta tốt số, rằng đầu thai trong một gia đình có ba mẹ đều là phần tử trí thức cao cấp.

 

Nhưng anh ta càng hâm mộ những ánh đèn thường xuyên sáng và bầu không khí ấm áp của nhà Hứa Phong.

 

Sau đó, là Hứa Phong, là cô bé mà chính anh ta coi thành em gái ruột, đã dắt tay dẫn anh ta vào ngôi nhà đó.

 

Quãng thời gian ấy đẹp đẽ hệt như một giấc mơ, anh ta lại trở thành một phần tử của gia đình mà mình luôn khao khát.

 

Nhưng chẳng mấy chốc giấc mơ ấy bị chính tay anh ta phá hủy.

 

Vì thế, nguyện vọng biến thành khúc mắc.

 

Sau đó nữa, ba mẹ dẫn anh ta vội vàng chuyển đi.

 

Hồi còn nhỏ tuổi, anh ta cảm thấy làm vậy là không đúng, nhưng trong thâm tâm vẫn chấp nhận hành vi của bọn họ.

 

Anh ta cũng sợ hai khi phải nhìn vào đôi mắt đẫm lệ của Hứa Phong.

 

Sau này anh ta gặp Dung Yên.

 

Là cô bé xinh đẹp đi lạc lúc trước.

 

Dung Yên nhận ra anh ta, mà còn bắt đầu theo đuổi anh ta.

 

Thôi cứ thế đi, có lẽ cô ấy có thể chữa lành cho mình.

 

Với ý nghĩ đó, Tạ Thư Dư bắt đầu hẹn hò với Dung Yên.

 

Chỉ là anh ta không ngờ Hứa Phong lại xuất hiện.

 

Anh sợ, rằng tất cả những chuyện mình đã làm trong quá khứ sẽ bị lột trần dưới ánh sáng mặt trời, không chỗ che giấu.

 

Đến lúc đó tất cả mọi người đều biết anh là tên tráo trở vong ân phụ nghĩa như thế nào.

 

Vì thế anh ta bắt đầu tốt với Hứ Phong gấp bội, nói cho mọi người biết mình thiên vị cô nhường nào.

 

Anh ta thừa nhận trong đó có chút tư lợi, bởi vì chỉ khi làm như vậy, sau này Hứa Phong mà tố giác anh ta, thì người khác cũng sẽ khuyên cô một câu rằng: "Anh ấy tốt với cô cỡ đó mà."

 

Ngày nào anh ta cũng chờ, như chờ lưỡi d.a.o của đoạn đầu đài rơi xuống, nhưng Hứa Phong lại không làm như vậy.

 

Càng khiến anh ta như một tên tiểu nhân hèn hạ.

 

Ngày nào tâm lý anh ta cũng bị tra tấn, mỗi khi thấy Hứa Phong như cười như không nhìn mình, anh ta sẽ thấy trong lòng lạnh toát.

 

Thật ra anh ta biết rõ Dung Yên đang làm gì, nhưng ban đầu anh ta hoàn toàn không ngăn cản.

 

Bởi anh ta cảm thấy mình có lỗi với Hứa Phong, cũng có lỗi với Dung Yên.

 

Ngoài mặt thì anh ta dành mọi sự thiên vị cho Hứa Phong, nhưng ngầm thì dung túng Dung Yên.

 

Mà nói ra thì nguyên nhân sâu xa là gì, chính bản thân anh ta tự biết.

 

Đó là bởi vì anh ta hy vọng Dung Yên thành công, mong mỏi Hứa Phong sẽ lại biến mất khỏi tầm mắt của anh ta như lúc trước.

 

Hứa Phong như một chùm sáng sạch sẽ soi rọi, càng tới gần cô thì Tạ Thư Dư càng cảm nhận sự hèn hạ của bản thân.

 

Cuối cùng mọi chuyện bùng nổ.

 

Tạ Thư Dư quỳ gối trước mặt Hứa Phong xin cô tha thứ.

 

Anh ta nghĩ: Hứa Phong lương thiện như thế, hẳn là sẽ tha thứ cho anh ta thôi.

 

Lần này nguyện vọng ti tiện đó của anh ta không có tác dụng.

 

Hứa Phong vạch trần bộ mặt thật của anh ta, vạch trần sự dối trá, và đê hèn ngay trước mặt anh ta.

 

Tạ Thư Dư cảm thấy mình không chỗ che giấu.

 

Sau đó, vì chuộc tội mà anh ta bán đứng Dung Yên.

 

Rồi sau đó, anh ta nghe tin Hứa Phong ch//ết.

 

Dung Yên gánh tiếng xấu.

 

Người yêu vốn từng ngây thơ hoạt bát cuối cùng đã hận anh ta.

 

Khoảng thời gian đó, bất kể Tạ Thư Dư đi đâu thì đều bị nhắm tới.

 

Trong quần áo lót của anh ta sẽ có lưỡi dao, đi đường thì bị người ta túm vào ngõ nhỏ đập cho một trận nhừ đòn.

 

Sự nghiệp của anh ta bị hủy hoại, ba mẹ anh ta cũng bị đóng băng hoạt động vì sự trả thù của nhà họ Dung.

 

Ba người bọn họ ở nhà, bắt đầu trách móc đối phương.

 

Ba mẹ bắt đầu say rượu, uống nhiều thì bắt đầu chân đá tay đ.ấ.m Tạ Thư Dư.

 

Dung Yên cũng tra tấn anh ta.

 

Ở trước mặt anh ta, ngày nào Dung Yên cũng dẫn về một gã đàn ông khác rồi thân thiết với bọn họ.

 

Tạ Thư Dư không làm được gì, đây là thứ anh ta đáng phải chịu đựng.

 

Ba năm tra tấn này đã giũa mài những sự cao quý lạnh lùng của anh ta lúc trước.

 

Cuối cùng, trong đêm mưa Dung Yên tới tìm anh ta, Tạ Thư Dư giơ bàn tay đầy vết sẹo ôm lấy cô ta.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-phu-mot-long-muon-chet/ngoai-truyen-ta-thu-du-van-y.html.]

Rồi đốt khí than trong nhà.

 

Anh ta cảm thấy, bọn họ cũng phải đi chuộc lỗi mới đúng.

 

Chỉ là Hứa Phong, anh ta nghĩ, Hứa Phong sẽ lên thiên đường.

 

Còn bọn họ chắc chắn sẽ bị đày xuống địa ngục.

 

Cho nên kiếp sau, cả kiếp sau sau nữa, xin đừng gặp lại kẻ thối nát là anh ta.

 

Ngoại truyện - Văn Ý

 

Sau khi điên cuồng trả thù Dung Yên, Văn Ý bắt đầu chìm trong men say.

 

Chuyện hắn mê cồn vốn là ngẫu nhiên.

 

Khi hắn phát hiện mỗi khi say rượu là có thể thấy được Hứa Phong, hắn bắt đầu không thể tự kiểm soát được bản thân.

 

Hứa Phong trong thế giới khi hắn say rượu khiến hắn cảm thấy vô cùng lạ lẫm.

 

Cô hào phóng rạng rỡ, xinh đẹp hoạt bát, có những người bạn thương yêu cô ở bên.

 

Dáng vẻ cô lúc này hoàn toàn khác biệt vẻ cẩn thận mỗi khi ở bên cạnh hắn lúc trước.

 

Hắn gần như si mê nhìn Hứa Phong mặc váy áo xinh đẹp đi chơi với bạn bè, về nhà nhào vào lòng ba mẹ làm nũng.

 

Ở trong thế giới không có hắn, ngày nào Hứa Phong cũng sống vui vẻ hạnh phúc như thế đó.

 

Nhưng hắn nhớ rõ Hứa Phong từng nói với hắn: "Giờ em đã tới thế giới của anh rồi, chúng ta là tất cả của nhau."

 

Nhưng rõ ràng giờ đây thế giới của Hứa Phong đã đầy ắp, nhưng làm gì có nửa điểm bóng dáng của hắn.

 

Hắn muốn tới gần hơn chút nữa, nhưng tỉnh rượu kéo hắn về thế giới hiện thực.

 

Trong hiện thực không có Hứa Phong, bởi Hứa Phong đã nhảy xuống biển sâu ngay trước mặt hắn.

 

Lúc thi th//ể được vớt lên, hắn còn tới xem.

 

Cô gái mỏng manh yếu ớt cô độc nằm đó, toàn thân lạnh lẽo, không chút hơi ấm nào.

 

Hoàn toàn không giống cô của lúc trước.

 

Cô của trước đây tươi tắn rạng rỡ như vậy cơ mà.

 

Văn Ý càng uống rượu nhiều hơn, chỉ hận không thể khiến mình say xỉn hai mươi bốn giờ không thể tỉnh lại.

 

Cứ say rượu liên tục như vậy làm cơ thể hắn suy sụp. 

 

Hắn biết, nhưng hắn không bỏ được.

 

Hắn như con chuột trong cống ngầm, như tên biến thái theo dõi cuộc sống của Hứa Phong.

 

Nhìn cô vào đại học, nhìn cô nỗ lực tiến lên.

 

Rốt cuộc tới một ngày nọ, hắn thấy một chàng trai trông ngây ngô đưa thư tình cho Hứa Phong.

 

Giây phút ấy, trái tim hắn như quặn thắt lại.

 

Hắn muốn bảo Hứa Phong đừng nhận, nhưng hắn thậm chí còn chẳng thể chạm vào cô.

 

May là Hứa Phong từ chối cậu chàng đó.

 

Nhưng cậu ta không hề nổi giận.

 

Sau đó, cậu ta thường xuyên xuất hiện quanh Hứa Phong.

 

Cậu ta xin vào cùng một câu lạc bộ với cô, cùng cô tới viện dưỡng lão l.à.m t.ì.n.h nguyện.

 

Hai người cùng nhau tham gia thi đấu, dần ngày càng ăn ý, trở thành đồng đội tốt nhất.

 

Cuối cùn, năm Hứa Phong tốt nghiệp đại học, cậu trai kia lại tỏ tình.

 

Lần này Hứa Phong không từ chối.

 

Văn Ý trơ mắt nhìn cô được người ta ôm vào trong lòng, thấy Hứa Phong nở nụ cười tươi tắn đến thế.

 

Mà ánh mắt của cậu trai kia nhìn cô hệt như đang che chở trân bảo hiếm thấy.

 

Hắn biết chàng trai ấy sẽ tốt với cô.

 

Chắc chắn và tuyệt đối là không giống hắn, rõ ràng đã có được thứ tình cảm quý báu như thế, nhưng lại không biết quý trọng.

 

Lần này tỉnh lại, Văn Ý ho ra máu, rất nhiều.

 

Máu nhuộm đỏ gạch lát nền.

 

Hắn hôn mê, nhưng lại dường như nhìn thấy Hứa Phong.

 

Hứa Phong nói cô đã nhận được cuộc sống mới.

 

Hứa Phong nói cô không cần Văn Ý tới bồi thường mình.

 

Cho dù bọn họ có xuống địa ngục thì cũng không tới cùng một nơi.

 

Nên cho dù kiếp này hay kiếp sau, bọn họ sẽ thật sự không bao giờ gặp nhau nữa. 

Một trăm lẻ một lần, Hứa Phong đã cho hắn quá nhiều cơ hội.

 

Hắn đã dùng hết rồi, cho nên giờ hắn thậm chí còn chẳng có cả tư cách chuộc tội.

 

Tỉnh lại sau lần này, Văn Ý không còn mơ thấy Hứa Phong nữa.

 

Ba tháng sau, hắn đứng ở chỗ Hứa Phong nhảy lúc trước, tự gi//eo mình xuống biển tự s//át.

 

Loading...