Nữ Xứng Truyện Hớt Xuyên Vào Trò Chơi Kinh Dị - 12
Cập nhật lúc: 2024-06-07 19:12:45
Lượt xem: 325
14.
“Vì quy tắc hạn định, ta chỉ có thể kể chuyện của mình cho những người đã nhìn thấy bíếm họa….Ta mở miệng đồng nghĩa cô đã biết ta là tội nhân làm vương quốc Alantic diệt vong nhỉ.”
Tôi gật đầu.
Phil cười thê lương: “Sivis sinh ra vào thời điểm khủng khiếp đó, hắn là nỗi hận lớn nhất của ta đối với loài người.”
“Ban ngày, ta có thể nắm quyền điều khiển thân thể, nhưng đến tối thì nỗi hận đó kiểm soát bản năng của ta, mỗi ngày ta đều mang xích sắt trước khi hắn xuất hiện, muốn ngăn chặn hắn gi.ê.t người, nhưng đều thành công cốc.”
Cũng không đến nỗi vô dụng mà, ít nhất có thể nghe tiếng hắn ta di chuyển leng keng biết đường mà lần.
Phải biết rằng, boss lớn không tiếng động áp sát mới là đáng sợ nhất.
Tôi cầm đèn pin lúc lắc trước mặt Phil:
“Hai người dựa vào ánh sáng phân biệt đêm ngày, cho nên hắn ta sợ ánh sáng hả?”
“Có chút tính người là anh, còn méo có tí nào là Sivis.”
“Hèn gì lúc trời sáng em cà rởn thế nhưng bé cưng không hề muốn giết em, đến tối lại bắt đầu ra tay.”
Phil nhàn nhạt ừ một tiếng, nhớ lại chuyện đã qua, sắc mặt rất buồn bã.
Tôi an ủi: “Bé yêu ơi, tóm lại không thể trách anh hết được, anh chỉ mặt đối mặt với lão già trên thuyền mấy giây thôi, anh cũng đâu biết ông ta sẽ ném thuốc theo dõi vào trong biển đâu!”
“Bé yêu của em rất tốt, đám người kia mới xấu!”
Đuôi cá màu bạc lấp lành của Phil thoáng đã biến thành màu hồng, nhưng sắc mặt vẫn nghiêm túc như thế.
“Tộc nhân của ta luôn nói con người tàn nhẫn tham lam, ta lại không để ý, căn nguyên vẫn do sự tò mò của ta với thế giới con người đã khiến cả tộc nhân bị diệt vong.”
Cởi chuông cần người thắt chuông, đáng tiếc người có thể cởi nỗi lòng cho Phil đã sớm không tồn tại nữa rồi.
Nghĩ đến Phil muốn sống không được, muốn tìm c.h.ế.t không xong, bị bó buộc ở phó bản này mấy trăm năm, thời khắc bị đau đớn tận cùng với nỗi hối hận dày vò, tim tôi lại thấy chua xót.
Đau lòng vì một người đàn ông chính là khởi đầu của bất hạnh, tôi thấy mình toang thiệt rồi.
15.
Còn một tiếng nữa trời mới sáng, đèn pin của tôi sắp không chịu nổi nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nu-xung-truyen-hot-xuyen-vao-tro-choi-kinh-di/12.html.]
Vì nhiệm vụ, tôi kì kèo la l.i.ế.m tới gần: “Phil bé yêu ơi, em có thể sờ đuôi cá của anh được không?”
Phil im lặng, không thèm để ý tôi.
Tôi thở dài, mất mát gục đầu xuống.
“Ài dà, không biết có sống mà ra khỏi đây cái chỗ nàu không. Cho dù sống được, phó bản reset, có lẽ em vĩnh viễn không thể gặp lại bé yêu! Quả nhiên, chỉ có em là không nỡ thôi!”
Phil lộ vẻ do dự, anh giật giật khéo miệng, nhỏ giọng bảo tôi: “Được rồi, cô sờ đi….”
Đuôi cá của anh, cảm giác nhũn nhũn mềm mềm, sờ lên không bị ẩm ướt như cá, không giống tưởng tượng của tôi chút nào.
Phil nói đây là trạng thái bình thường.
Nếu trong trạng thái chiến đấu, vảy cá sẽ cứng lại.
Đầu tôi nghẹo sang bên, nghĩ tới một chỗ khác của anh.
Thế là, tay tôi không kìm nén cơn hứng lên não được, sờ soạng một vòng chỗ bụng dưới của anh.
Vây và mang cũng không bỏ qua.
“Bé yêu ơi, anh đúng là một miếng pudding đó!”
Phil:”....”
Người xem live stream không khỏi ồn ào:
【Phil nghe lời quá đi, hai nhân cách của boss đặc sắc quá đi mất, thế này chẳng phải được iu một lúc 2 anh à? 】
【Nghĩ tới mấy cái truyện nĩa với cake à, giỏi lắm Tưởng Từ. 】
【Chị gái ơi, mệt chưa, thôi để tôi diễn thế vai cho hai tập nhé? 】
Tôi sờ soạng một hồi, thông báo điểm thân mật đạt 100 vang lên, hơn nữa Phil sắp không kìm được ham muốn đánh người rồi thì tôi mới quyến luyến không thôi bỏ tay ra.
Bên tôi vừa xong xuôi, Úc Vi bỗng ngồi dậy, mồm mắng: “Địu móe, cuối cùng cô cũng sờ xong, bà đây nằm c.h.ế.t cứng cả buổi không dám động đậy, mệt bả hơi!”
Tôi: “Ha ha thành tâm xin lỗi….”