Nương Tử Hoà Ly - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-10-09 10:43:14
Lượt xem: 100
Ta cũng có chút đỏ mặt, cuối cùng đói khát chiến thắng xấu hổ, đưa tay đem cái kia bánh bột ngô cầm tới.
“Cám ơn, ta thật sự quá đói bụng, sẽ không khách khí với cậu nữa.”
Ngày đó, ông chủ tiệm sách nhìn ta miễn cưỡng chép hết mười tờ giấy, khóe miệng giật giật, hết sức không tình nguyện đưa cho ta một văn tiền.
Mà ta vì kiếm một văn tiền này, không chỉ có khóe miệng co quắp, cổ tay cũng co quắp.
Chịu đựng thêm nửa tháng nữa, Bùi nhị thúc hẳn là có thể gửi tiền tới.
Hắn ở biên cương tham gia quân ngũ, thuộc trung đẳng binh dịch, một ngày có bảy mươi văn tiền, một tháng quân lương là hai lạng một tiền.
Nghĩ tới đây, ta đi nha môn huyện thành, tìm được nha dịch Triệu đại thúc, mặt dày hỏi hắn mượn tiền trước sau sẽ trả.
“Ta nể mặt cha chồng đã qua đời của ngươi mới cho ngươi mượn, ngươi phải nhớ trả, ta cũng không dễ dàng, trong nhà còn có khuê nữ què chân.”
“Triệu thúc yên tâm, ta nhất định sẽ trả, Tiết Ngọc ta là người giữ chữ tín.”
……
Như thế lại qua nhanh hai mươi ngày, Bùi Nhị Lang rốt cục gửi tới bốn lượng bạc.
Từ trong tay dịch trạm quân sai tiếp nhận bạc, nước mắt ta đều muốn rơi ra.
Ta đến thị trấn mua cả con gà quay và một miếng thịt muối, trở về cắt xong bỏ vào trong đĩa, thời khắc ăn vào trong miệng, Tiểu Đào khóc thật lớn tiếng - -
“A a a, thơm quá! Đầu lưỡi ta muốn thơm rớt! Cảm tạ nhị ca ta! Cảm tạ tổ tông mười tám đời của hắn!”
……
Trong tay có tiền, ta không lên thị trấn tìm việc làm nữa, mà ở nhà loay hoay với cái cối xay nước cũ kỹ để lâu không dùng đặt trong góc sân.
Đĩa mài trên được treo trong giá đỡ, và đĩa mài dưới được lắp đặt trên trục quay, quay bằng nước, có thể nghiền hạt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/nuong-tu-hoa-ly/chuong-10.html.]
Trước kia khi thẩm nương còn sống, ta đắp đầu gối cho dì, từng nghe dì nói đi nói lại tay nghề làm đậu hoa của Bùi gia.
Dùng nước giếng ngâm đậu, đậu xay thành tương đặc, chà xát đến khi phát ra tiếng, sau đó dùng sọt lớn và vải nhỏ lọc hai lần.
Đun sôi nồi trên lửa lớn, sau đó đun nhỏ lửa cho đến khi nước đặc lại trên da và nhăn lại.
Thạch cao chín nghiền thành bột mịn, trộn đều với nước tương đã nấu xong đổ vào vại ngói......
Chợ phía nam ngõ Sư Tử huyện thành, cửa hàng san sát, người bán hàng rong gần như bày tới cầu Châu, là nơi náo nhiệt nhất.
Ngày thư quán chép sách, quản Triệu đại thúc mượn tiền, ta là một đường khóc trở về Bùi gia.
Một văn tiền kia kiếm được quá miễn cưỡng, quá vất vả, áp lực lâu dài, làm cho ta không khỏi hoài nghi mình có phải thật sự rất vô dụng hay không.
Sau khi sinh ra ý niệm buôn bán ở quán Sư Tử Hạng, điều đầu tiên ta nghĩ đến chính là bán đậu hoa.
Bởi vì đồ nghề trước kia của Bùi gia đều còn chất đống trong nhà, đầy đủ mọi thứ, giảm bớt không ít phiền toái.
Thẩm nương đã từng nói qua, làm đậu hoa nhìn như đơn giản, nhưng muốn làm ra đậu hoa trắng nõn nà, cùng với nguyên liệu nấu canh kho chính tông, mỗi một bước đều phải chú ý.
Thời gian ngâm đậu phải căn cứ vào mùa, hủ đất nung không được tráng men......
Tại ta lần đầu tiên làm ra đậu hoa, múc ra vài miếng vào trong bát, Bùi Tiểu Đào so với ta còn kích động: "Tẩu tử!”
Bất quá nàng cũng chỉ kích động hai ngày, nhìn ta trời còn chưa sáng đã thức dậy mài tương, lại bất mãn lầm bầm - -
“Tiền nhị ca gửi tới, ăn mặc tiết kiệm có thể giải quyết ấm no, vất vả như vậy làm gì.”
"Không thể vẫn trông cậy vào nhị ca ngươi nha, hắn ở bên ngoài tòng quân, trong tay dư dả một ít mới tốt, đem tiền đều gửi về, hắn sẽ rất túng quẫn, làm cái gì cũng không tiện."
“Người sống cả đời, giải quyết ấm no đồng thời tích góp nhiều tiền một chút, đem cuộc sống sống tốt hơn một chút, trong lòng mới có thể càng thoải mái cùng tự tin hơn.”
“Tẩu tử, tẩu tiết kiệm tiền muốn làm gì?”