Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Ở Rể phế vật hóa siêu cấp - Chương 1318

Cập nhật lúc: 2024-09-06 14:11:53
Lượt xem: 2

Chương 1318: Sư tỷ, em đến giúp chị

Bọn họ luôn rất khiêm tốn, ngoài người của Triều Thiên cung, người ngoài hoàn toàn không biết đến sự tồn tại của bọn họ.

 Bây giờ có người nói xấu Lâm Phong, Thẩm Xuyến không nhịn được nữa, cô vốn dĩ có thể chất đặc biệt, lại thêm tài nguyên của Triều Thiên cung mấy năm nay, chỉ thiếu một chút là có thể bước vào cảnh giới Chân Thần. Lúc này cô đứng ở ranh giới giữa hai bên thế lực, lớn tiếng nói với thiên tài của Vô Cực Tông.

 Cao thủ Chân Thần bên phía Vô Cực Tông không tiện ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ với một hậu bối.

 Nhưng bọn họ đều có đệ tử.

 Chẳng mấy chốc, không biết dưới sự chỉ thị của ai, chân truyền của các tông môn lớn bên phía Vô Cực Tông bắt đầu khiêu chiến Thẩm Xuyến. ! Có điều mấy năm nay dù Thẩm Xuyến không có tên tuổi, nhưng dù sao cũng là chân truyền của Lâm Phong.

 Vì thế, kiếm khí của Thẩm Xuyến tung hoành ngang dọc, ở chỗ ranh giới giữa hai thế lực, một người một kiếm liên tiếp đánh bại bảy thiên tài nổi tiếng của Thiên Hoang. Thậm chí ngay cả Châu Hoài được Vô Cực Tông nhận vào một phái, có hy vọng trở thành thánh tử cũng chỉ giao thủ với Thẩm Xuyến trong vòng một nén nhang đã bị Thẩm Xuyến đánh bại.

 Lúc này, danh tiếng của Thẩm Xuyến hoàn toàn truyền xa.

 Được xếp vào vị trí thứ nhất của bảng thiên tài, thậm chí có không ít tiền bối cho rằng thiên phú của Thẩm Xuyến chắc chắn không thua gì Cố Thanh Ca, Lâm Phong và Cố Thanh Ca đều là thiên tài trong vòng trăm tuổi bước vào cảnh giới Thiên Thần.

 Thậm chí thiên tài của bên liên minh cũng muốn khiêu chiến Thẩm Xuyến, muốn xem thử đệ tử của Lâm thánh tử mạnh đến mức nào.

 Người bên phía Vô Cực Tông thì cau mày, bọn họ sợ sau khi Thẩm Xuyến trưởng thành sẽ trở thành Lâm Phong tiếp theo.

 Ầm!

 Một trưởng lão của Quỷ Minh Tông thẳng thừng ra tay, ông ta là lão quái vật Chân Thần trung kỳ, tu luyện hơn nghìn năm.

 Ông ta vừa ra tay, quỷ khí tung hoành ngang dọc, u minh tàn phá, dù là Thẩm Xuyến cũng không chống đỡ nổi, dù sao tu vi cũng có chênh lệch rất lớn.

 

 

 “Ông bỉ ổi, ỷ lớn h.i.ế.p nhỏ.”

 Một cô gái trẻ yêu kiều trừng to mắt quát to.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/o-re-phe-vat-hoa-sieu-cap/chuong-1318.html.]

 “Hừ, không phải tiểu bối được xưng là kiếm thử thiên hạ sao? Lão phu đến thử không được à?”

 Trưởng lão Quỷ Minh Tông vừa cười khẩy, vừa thả từng vị ma thần bạch cốt ra.

 “Sư tỷ, em đến giúp chị”.

 

Cô gái trẻ xinh đẹp chính là Nguyên Tú Nhi; cô bé bước ra một bước, một quyền đánh nát mấy vị ma thần bạch cốt, trưởng lão Quý Minh Tông mơ hồ bị cô bé áp đảo.

 

"Đáng chết!"

 

Lúc này, rất nhiều người bên phía Vô Cực Tông ngồi không yên nữa.

 

Ầm ầm!

 

Lập tức có năm vị Chân Thần đồng thời ra tay, đều là trưởng lão của các tông môn.

 

Nhưng Nguyên Tú Nhi không hề sợ hãi, khí huyết vàng rực xuất hiện quanh người, cả người như đúc bằng sắt thép, tất cả thần thông đánh lên người cô bé đều không làm ảnh hưởng đến cô bé, tựa như chiến thần vô địch vậy.

 

Một mình Nguyên Tú Nhi đối đầu với sáu Chân Thần nhưng không hề rơi vào thế yếu, chiến đấu đến cuối còn sử dụng năng lượng vô cùng mạnh mẽ nhổ một ngọn núi cao nghìn trượng lên, ném về phía sáu người. Khoảng cách quá gần, sáu người không kịp tránh né, lập tức bị ngọn núi đập trúng, đánh bay ra ngoài, trên người không biết đã gãy bao nhiêu đoạn xương, người có tu vi hơi yếu trong đó thì suýt bị đập chết.

 

"Xảy ra chuyện gì vậy?"

 

"Thiếu nữ này là người phương nào?"

 

"Chẳng lẽ lại là một Cố Thanh Ca?"

 

Dù là người bên phía Vô Cực Tông hay bên phía Thiên Hoang cũng đều sợ ngây người.

TBC

 

Thiếu nữ này trong còn trẻ hơn Thẩm Xuyến, nhưng thực lực lại mạnh hơn Lâm Phong và Cố Thanh Ca khi còn ở độ tuổi đó, còn nhỏ tuổi nhưng đã bước vào cảnh giới Chân Thần.

 

Thẩm Xuyến hơi cạn lời nhìn cảnh này.

 

Cuối cùng cô đã hiều vì sao trước đây mỗi lần nhìn thấy thân thể của sư muội lại đột phá sư phụ đều sẽ nói "Nhà ta có con gái mới lớn, lực nhổ núi khí cái thế" rồi!

Loading...