Ở Show Sinh Tồn Vừa Vả Mặt Cặn Bã Vừa Tiện Thể Yêu Đương - Chương 8
Cập nhật lúc: 2024-10-24 20:34:23
Lượt xem: 200
Sắc mặt của Thẩm Minh và Thẩm Nguyệt lập tức thay đổi vô cùng thú vị.
Thẩm Minh hỏi tôi: "Tiền Tiền, cô nghe được bao nhiêu rồi?"
Tôi giơ tay vận động một chút.
Bố tôi từ nhỏ đã nuôi chiều tôi, nhưng có một việc dù tôi có than thở thế nào, ông cũng ép tôi phải học, đó là võ thuật.
Dù tôi không có năng khiếu, nhưng đánh gục một tên cao 1m8 gầy nhom vẫn là chuyện dễ như chơi.
"Tôi nghe hết rồi. Tên cặn bã, tôi sẽ thay mặt mặt trăng tiêu diệt anh!"
Tiếng la hét của Thẩm Minh khiến tất cả khách mời đều kéo đến.
Mặc dù livestream không quay được, nhưng tiếng kêu thảm thiết của anh ta thì khán giả nghe rõ mồn một.
Sáng hôm sau.
Đạo diễn gọi tôi đến nói chuyện riêng.
"Thẩm Tiền Tiền, lát nữa cô có thể xin lỗi Thẩm Minh trước mọi người được không?"
"Dựa vào đâu chứ? Tôi đâu có sai!"
Đạo diễn nói: "Thẩm Tiền Tiền, cô có thể đừng cứng đầu được không? Cô không thấy sao, Phỉ Thiên vương bị cô liên lụy thành thế nào rồi?"
Thì ra là vì tôi, người chưa từng có tin đồn xấu như Phỉ Hoa, lần đầu tiên trong sự nghiệp lại có scandal.
"Phỉ Hoa mù quáng vì tình yêu" leo thẳng lên top 1 tìm kiếm.
Thậm chí có fan còn thắp hương cầu trời khẩn Phật, mong thần linh mở đường chỉ lối cho Phỉ Hoa, bảo anh đừng ngốc như vậy.
Thẩm Tiền Tiền là đồ rác rưởi, Thẩm Tiền Tiền là đồ cặn bã, Thẩm Tiền Tiền là kẻ bạo lực, có gì hay ho ở Thẩm Tiền Tiền đâu?
Phỉ Hoa, Thiên vương quay đầu lại vẫn còn kịp!
Đạo diễn đau đầu lắm.
"Cả giới giải trí mấy năm nay mới xuất hiện một Thiên vương như Phỉ Hoa, cô nỡ để anh ấy bị dân mạng chửi vậy sao?"
Bỗng nhiên ánh sáng tối đi.
Tôi không biết từ khi nào Phỉ Hoa đã đứng sau lưng tôi.
Tôi quay đầu lại, thấy anh đang đứng ngược sáng.
Phía sau anh còn có cameraman đi theo quay.
Livestream vẫn tiếp tục.
Nhưng anh không chút sợ hãi, nắm lấy tay tôi, nhìn thẳng vào máy quay với ánh mắt kiên định.
"Cùng lắm thì rút khỏi giới giải trí thôi, có gì mà nghiêm trọng."
Giọng anh nhẹ nhàng.
Ngày xưa, nước Tần dùng một đối sáu để bá chủ thiên hạ.
Ngày nay, Phỉ Hoa một mình đối đầu hàng vạn anti-fan chỉ để bảo vệ tôi.
Tôi ôm lấy Phỉ Hoa.
Bỗng nhiên cảm thấy vô cùng an tâm.
12
Nhưng rồi tôi phát hiện ra.
Tôi và Phỉ Hoa đã bị cô lập.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/o-show-sinh-ton-vua-va-mat-can-ba-vua-tien-the-yeu-duong/chuong-8.html.]
Theo kế hoạch, 8 giờ sáng cả nhóm sẽ bắt đầu tìm kiếm thức ăn và nơi nghỉ tiếp theo.
Nhưng bốn khách mời còn lại hoàn toàn không hỏi ý kiến tôi và Phỉ Hoa, họ đã gói ghém xong đồ đạc và quyết định hướng đi.
Một đội giờ bị chia thành hai nhóm.
Thẩm Nguyệt và cô gái mặt rắn còn đến chế nhạo tôi.
"Thẩm Tiền Tiền, đáng đời cô!"
"Tất cả là tại cô, hại Thiên vương phải chịu khổ cùng cô! Thiên vương sắp rớt đài rồi!"
Tôi nhìn bóng lưng phong thái hiên ngang của Phỉ Hoa.
Ánh mắt đầy kiên định.
"Cứ yên tâm, tôi sẽ khiến mọi người biết rằng, tôi, Thẩm Tiền Tiền, hoàn toàn xứng đáng đứng bên cạnh anh ấy."
Thẩm Nguyệt và cô gái mặt rắn tất nhiên không tin.
"Thẩm Tiền Tiền, cô cứ cứng miệng đi."
Bốn khách mời kia đã rời đi, tôi nhìn Phỉ Hoa.
"Hay là chúng ta cắm trại ở đây luôn đi? Lội suối trèo đèo làm gì cho mệt? Chi bằng tận hưởng thời gian để yêu nhau."
Phỉ Hoa cười, gật đầu: "Đều theo ý em."
Ôi trời, anh ấy cưng tôi quá!
Tôi ôm lấy Phỉ Hoa và cùng anh ấy tình tứ.
Nhưng chưa đầy nửa ngày sau.
Nhóm bốn người kia đã quay trở lại với bộ dạng thảm hại.
Nghe nói họ gặp rất nhiều khó khăn.
Tìm nhầm trái cây, ba trong số bốn người bị tiêu chảy, lại còn đi nhầm đường, suýt rơi vào hố cá sấu, tóm lại, thảm đến không thể tả.
Trừ rapper ra, tất cả đều nằm dài dưới đất, chẳng còn hình tượng gì.
Nhưng đến lúc này, Thẩm Nguyệt và cô gái mặt rắn vẫn không quên bắt nạt tôi.
"Thẩm Tiền Tiền, cô tích trữ nhiều trái cây lắm đúng không? Chúng tôi đói rồi, cô lấy vài trái cho chúng tôi đi."
Tôi chẳng thèm nhìn họ.
Cô gái mặt rắn cười lạnh.
"Thẩm Nguyệt, người phụ nữ này quá ích kỷ, đợi khi chương trình kết thúc, cô bảo bố cô phong sát Thẩm Tiền Tiền đi."
Thẩm Nguyệt tỏ vẻ đạo đức giả: "Thôi bỏ đi... Ai cũng khó khăn mà..."
"Thẩm Nguyệt, cô thật quá hiền lành, mới để Thẩm Tiền Tiền dắt mũi cô
như vậy!"
Tôi hỏi cô gái mặt rắn: "Cô chắc chắn đó là lòng tốt, chứ không phải sự ngu ngốc?"
Cô ta dám đụng đến bố tôi trước mặt cả thế giới, nếu không phải ngu thì là gì?
Đúng lúc đó.
Trên bầu trời vang lên tiếng trực thăng.
Chiếc trực thăng từ xa bay lại gần, cuối cùng dừng cách không xa ngay phía trên đầu tôi, rồi từ từ hạ xuống thấp hơn.
Gió từ cánh quạt trực thăng thổi mạnh đến mức làm rối tung cả mái tóc tôi.
Chẳng mấy chốc, một chiếc thang dây được thả xuống từ trực thăng, một người đàn ông mặc đồ rằn ri xách theo một chiếc giỏ, từ trên đó hạ cánh xuống.