Ôm Nồi Phá Đảo Game Kinh Dị - Phần 2: Tiếp Quản Nhà Ăn Bệnh Viện 8
Cập nhật lúc: 2024-09-27 03:11:05
Lượt xem: 1,051
Tiễn xong đám Bệnh Quỷ ở phòng 321, nhà ăn lại yên tĩnh trở lại.
Bây giờ tiếng tăm của nhà ăn vẫn chưa lan rộng, không có nhiều quỷ đến đây ăn cơm.
Xem ra phải nghĩ cách quảng cáo mới được, nếu không sẽ không thu thập đủ 1000 con Bệnh Quỷ.
Đợi nửa tiếng mà vẫn không có thực khách nào nữa nên tôi đã đẩy một chiếc xe đẩy nhỏ từ nhà bếp ra, đi về phía khu nội trú.
Nơi đầu tiên đến là phòng chăm sóc đặc biệt dành cho trẻ em.
Loa phát thanh được treo trên xe đẩy, liên tục phát đi phát lại lời chào mời của tôi.
"Mẹ ơi con muốn ăn cháo trứng bắc thảo thịt nạc và bánh chẻo chiên."
"Mua!"
Bản edit của Liễu Như Yên, bà trùm phải diện, ăn chộm hãy cẩn thận, lubakachiiii
"Mẹ ơi con muốn ăn mì xương heo và trứng ốp la sốt chua ngọt."
"Mua!"
Chẳng mấy chốc, Vương Tiểu Binh đang chăm chú xem "Quỷ hoàn truyện" trong phòng chăm sóc đặc biệt đã ngửi thấy mùi thơm.
Cậu bé sáng mắt kéo kéo góc áo của quỷ mẹ bên cạnh.
"Mẹ ơi con muốn ăn cháo trứng bắc thảo thịt nạc và bánh chẻo chiên."
Tôi canh đúng giờ để gõ cửa chào hàng:
"Mua cho bé nó một phần chứ?"
Mẹ Vương cau mày, giữ con trai cắm đầy kim truyền trên đầu lại.
"Nhưng mà bảo bối, hôm nay mẹ đã làm trứng hấp thịt băm cho con rồi."
"Mẹ làm rất vất vả, con thật sự không ăn sao?"
Vương Tiểu Binh là một đứa trẻ ngoan ngoãn hiểu chuyện, cậu bé do dự một lát rồi ngẩng đầu đáp:
"Vậy sau này mẹ đừng làm nữa, con ăn ở nhà ăn, như vậy mẹ sẽ không phải vất vả nữa."
"..."
"Mẹ ơi, cháo trứng bắc thảo thịt nạc thơm quá, con muốn ăn."
Thấy mẹ mãi không trả lời, Vương Tiểu Binh nhìn về phía tôi với ánh mắt tha thiết.
"Chỉ là ngửi thấy thơm thôi, không có vị đâu con... Thôi thì mua một phần đi."
Mẹ Vương vốn định từ chối, nhưng nhìn thấy những cây kim dày đặc đến đáng sợ trên đầu con trai, bà liền sảng khoái trả tiền.
Đứa bé còn nhỏ như vậy đã khổ rồi, mua cho con nó chút đồ ăn thì có sao!
Cháo trứng bắc thảo thịt nạc và bánh chẻo chiên nóng hổi được dọn lên, Vương Tiểu Binh lập tức ngồi bật dậy trên giường.
Sau đó, cậu bé vụng về cầm thìa lên, xúc từng thìa từng thìa ăn.
Cháo nóng ăn vào mềm mại, mịn màng, vị béo ngậy của trứng bắc thảo hòa quyện với vị ngọt của thịt nạc, thêm vào đó là vị thanh của gạo.
Ăn một miếng đã thấy ấm áp trong người, khiến người ta không nhịn được muốn ăn thêm.
Mẹ Vương đã chuẩn bị tinh thần khi con trai thất vọng vì ăn đồ ăn không có vị, sẽ ngay lập tức an ủi cậu bé.
Nhưng bà cẩn thận đợi một lúc lâu nhưng lại chỉ thấy Vương Tiểu Binh từng chút một vùi đầu vào bát cháo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/om-noi-pha-dao-game-kinh-di/phan-2-tiep-quan-nha-an-benh-vien-8.html.]
"Bảo bối, ngon không con?"
“Mẹ ơi ngon quá! Thơm quá đi!”
Vương Tiểu Binh ăn đến nỗi mặt đầy gạo, ngẩng đầu lên ngoan ngoãn gắp một cái bánh chẻo chiên nhét vào miệng mẹ.
Mẹ Vương há miệng cắn một miếng, sau đó ánh mắt nhìn tôi tràn đầy cảnh giác và sát ý.
“Mẹ ơi, ngon không?”
“Ừ ừ, ngon, con ăn nhiều vào nhé.”
Nhưng cuối cùng bà ấy không nói gì, chỉ dịu dàng xoa đầu con trai.
Thấy Vương Tiểu Binh ngày thường kén ăn mà giờ lại vùi đầu ăn ngon lành, mẹ của Lý Viện Viện ở giường bên cạnh cũng mua cho con gái một phần.
“Cho một phần mì xương heo và trứng chua ngọt.”
“Vâng ạ.”
Trương Thiên Tứ ở giường bệnh khác thấy bạn bè đều ăn ngon nên cũng làm nũng đòi mẹ mua.
Mẹ Trương bất lực đành mua một phần ăn sáng bốn món.
Trong căn phòng bệnh nhỏ bé lập tức tràn ngập hơi nóng và mùi thơm, lũ trẻ được ăn bữa cơm ngon nhất sau khi chết.
-
【Chữa khỏi Bệnh Quỷ: 23.
【Chữa khỏi Bệnh Quỷ: 24.
【Chữa khỏi Bệnh Quỷ: 25.】
Ba luồng ánh sáng trắng lóe lên trên người ba Bệnh Quỷ nhí.
Mẹ Vương trừng mắt nhìn cái đầu sưng to như quả bóng rổ của con trai từ từ thu nhỏ lại về kích thước bình thường.
“Mẹ ơi, đầu con không đau nữa!”
“Thật sao? Thật sao con?”
Trương Thiên Tứ vốn có hai chân bê bết m.á.u trên giường bệnh bên cạnh bỗng nhảy dựng lên, nhảy nhót trên giường.
“Mẹ ơi, con lại có thể đi được rồi!”
Lý Viện Viện vốn bị suy tim phải thở máy cũng ngồi dậy, sờ lên trái tim đang đập thình thịch của mình với vẻ khó tin.
“Mẹ ơi, có phải con lại có thể khiêu vũ rồi không!”
Trong phòng bệnh, các bà mẹ và những đứa trẻ ôm chặt lấy nhau, khóc thành một đoàn.
【Thực khách Trần Minh San trở thành fan trung thành của bạn, nhận được đạo cụ "Thước Tìm Rồng".】
【Thước Tìm Rồng: Đạo cụ được tạo ra từ tình mẫu tử chân thành, có thể cảm ứng người thân dựa trên quan hệ huyết thống (sử dụng bị động).】
Trần Minh San... Là mẹ của một Bệnh Quỷ nhí nào đó trong phòng bệnh này sao?
Tôi không dành nhiều thời gian suy nghĩ xem ai đã tặng đạo cụ này, vì điều quan trọng hơn là bản thân đạo cụ.
Thước Tìm Rồng đối với người khác có lẽ rất vô dụng nhưng đối với tôi, đây là thứ quý giá nhất.
Vì điều này có nghĩa là tôi có khả năng rất lớn sẽ tìm thấy mẹ trong phó bản!