Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

ÔNG CHỒNG " NGU HIẾU" TRỌNG SINH - CHƯƠNG 2

Cập nhật lúc: 2024-11-10 23:07:24
Lượt xem: 9,747

Lúc tôi phải nghỉ việc để chăm sóc Nữu Nữu, họ chẳng ai chịu đến giúp.

Đến khi Nữu Nữu sắp đi học mẫu giáo, họ lại bảo đến chăm cháu.

Nhưng nhìn cách họ đối xử với Nữu Nữu, tôi nào dám giao con cho họ.

Hơn hai năm nay, sự ích kỷ, ngang ngược của họ và tính ngu hiếu của chồng đã khiến tôi ngày càng ngột ngạt, uất ức trong cuộc hôn nhân này.

Ban đầu, tối nay tôi đã quyết tâm ly hôn, chấm dứt mọi chuyện.

Không ngờ, tối nay anh ấy lại như biến thành người khác.

Trong lòng tôi, sự bất ngờ và hoang mang lớn hơn nhiều so với cảm động.

Tôi không khỏi hỏi: "Anh sao vậy? Có phải anh say quá rồi không?"

Anh ấy lắc đầu, mắt đỏ hoe.

"Bảo bối, anh không say, anh tỉnh táo hơn bao giờ hết. Trước đây anh đã làm không tốt, sau này anh sẽ không để em và Nữu Nữu chịu thiệt thòi nữa."

Tôi ngơ ngác nhìn anh ấy.

Chỉ thấy anh ấy ngồi xổm xuống, ôm Nữu Nữu vào lòng, lau nước mắt cho con: "Ngoan nào, đừng khóc nữa."

Mẹ chồng tôi đứng bên cạnh, không chịu nổi nữa.

Bà ta tức giận liếc tôi:

"Thật không biết nó cho con uống bùa mê thuốc lú gì, Lượng Tử, con làm mẹ thật thất vọng, bây giờ con mau đi xin lỗi em gái con đi, nếu con bé lên cơn bệnh, mẹ con mình không xong với con đâu!"

Mẹ chồng tôi "bốp" một cái, đập con cá thu trên tay xuống thớt.

Chồng tôi ngẩng lên nhìn mẹ chồng, từ từ đứng dậy.

Anh ấy sải bước về phía phòng ngủ của em chồng.

Mẹ chồng tôi khiêu khích nhìn tôi, khóe miệng nở nụ cười đắc ý.

3

Một lát sau, từ phòng ngủ của Triệu Sa Sa vang lên tiếng khóc:

"Anh lại đánh em, anh còn là anh trai em không!"

"Mẹ ơi... cứu con..."

Mẹ chồng tôi giật mình, vội vàng chạy tới.

Triệu Sa Sa đẩy cửa chạy ra, lao vào lòng mẹ chồng khóc nức nở.

"Mẹ ơi, anh ấy muốn đánh c.h.ế.t con, con không sống nổi ở nhà này nữa."

"Từ giờ trở đi, mày dám hỗn láo với chị dâu mày dù chỉ một chút, lập tức cút xéo!"

Giọng điệu và vẻ mặt nghiêm khắc của chồng tôi khiến người ta lạnh sống lưng.

Mẹ chồng tôi cũng không còn hung hăng nữa, dè dặt hỏi: "Lượng Tử, con không phải là bị sốt rồi chứ?"

Vừa nói, bà ta vừa đưa tay lên sờ trán anh ấy.

Anh ấy hất tay ra, mẹ chồng tôi loạng choạng suýt ngã.

Mắt mẹ chồng tôi lóe lên vẻ kinh hãi, được Triệu Sa Sa đỡ lấy.

Họ nhìn tôi bằng ánh mắt căm thù, như muốn ăn tươi nuốt sống tôi.

Tôi không ngờ, mọi chuyện lại thành ra thế này.

Chồng tôi bế Nữu Nữu lên, rồi kéo tay tôi:

"Đi nào, anh làm cá thu hấp cho hai mẹ con."

Chồng tôi cho tôi và Nữu Nữu ngồi xuống ghế sofa, rồi lén lút lấy ra một hộp bánh ngọt từ trong túi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ong-chong-ngu-hieu-trong-sinh/chuong-2.html.]

"Món tráng miệng trước bữa ăn, hai mẹ con ăn chút đi." Chồng tôi dịu dàng nói.

Nhìn chiếc bánh crepe sầu riêng trước mặt, tôi nhớ lại chuyện đầu tháng.

Hôm đó, mẹ chồng tôi mua một hộp bánh crepe sầu riêng về đặt trên bàn ăn.

Nữu Nữu ăn một miếng.

Kết quả Triệu Sa Sa không vui: "Đây là thuốc đặc trị của tôi, đồ quỷ tham ăn."

Chỉ vì một miếng bánh crepe sầu riêng, cô ta làm ầm ĩ lên, thêm mắm dặm muối mách lẻo với chồng tôi.

Để xoa dịu cô ta, chồng tôi phạt Nữu Nữu hôm đó không được ăn tối.

Tôi giải thích cho Nữu Nữu, anh ấy liền quát tôi: "Còn cãi nữa thì cô nhịn đói cùng con bé luôn!"

Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!

Mùi thơm của cá thu hấp bay ra, anh ấy bưng đĩa cá nóng hổi đến.

"Món tráng miệng này không hợp khẩu vị của em à? Vậy chúng ta ăn cá."

Vừa nói, anh ấy vừa gắp một miếng cá, cẩn thận gỡ xương, đưa lên miệng tôi.

Nhìn ánh mắt sâu thẳm của anh ấy, tôi há miệng ăn miếng cá, nước mắt chợt dâng trào, cảm xúc lẫn lộn.

"Bố ơi, con cũng muốn ăn." Nữu Nữu nũng nịu nói.

"Được rồi, bố gỡ cho Nữu Nữu, em và con gái đều là bảo bối của bố."

Sao anh ấy còn ngọt ngào hơn cả lúc yêu nhau nữa.

Tim tôi khẽ rung động, ngẩng lên nhìn anh ấy.

Qua vai anh ấy, tôi nhìn thấy một ánh mắt đầy sát khí, đang nhìn chằm chằm vào tôi qua khe cửa phòng ngủ của Triệu Sa Sa.

Tôi lạnh sống lưng, nắm c.h.ặ.t t.a.y chồng.

Bàn tay anh ấy ấm áp, mạnh mẽ, khiến tôi cảm thấy yên tâm.

Đêm đó, anh ấy nằm cạnh tôi, tay bắt đầu táy máy.

Tôi nhìn Nữu Nữu đang ngủ bên cạnh, nhẹ nhàng đẩy tay anh ấy ra, nhỏ giọng nói: "Đừng làm con bé thức giấc."

Anh ấy nắm lấy tay tôi, nhẹ nhàng nói: "Ngày mai đổi phòng."

Tôi sững sờ.

Nhà có ba phòng ngủ, từ khi mẹ chồng và em chồng tôi đến, phòng ngủ chính rộng nhất đã bị mẹ chồng chiếm giữ.

Triệu Sa Sa ở phòng ngủ phụ hướng dương.

Hai vợ chồng tôi và Nữu Nữu chen chúc trong phòng ngủ phụ tối nhất.

Vì chuyện này, trước đây tôi đã cãi nhau với anh ấy rất nhiều lần, nhưng lần nào anh ấy cũng làm lơ cho qua chuyện.

Sau đó, chuyện vợ chồng giữa chúng tôi ngày càng ít đi.

"Anh chắc chắn muốn đổi chứ?" Tôi không dám tin hỏi lại.

"Tất nhiên." Giọng anh ấy rất chắc chắn.

"Nếu mẹ và Sa Sa không đồng ý thì sao?"

"Họ không có quyền."

Đã quen với vẻ ngu hiếu của anh ấy, tôi thật sự không hiểu nổi.

"Chồng à, em thấy hôm nay anh hơi khác thường. Anh nói thật cho em biết, anh có gặp chuyện gì không?" Tôi không khỏi hỏi.

Bên tai vang lên giọng nói đầy ẩn ý của chồng: "Em yên tâm, có vài chuyện, dần dần em sẽ hiểu."

 

Loading...