ÔNG CHỒNG " NGU HIẾU" TRỌNG SINH - END
Cập nhật lúc: 2024-11-10 23:12:06
Lượt xem: 8,688
Tôi nắm lấy tay chồng, an ủi: 「Chồng, anh thật sự là đàn ông.」
Mẹ chồng hung dữ quát anh ấy: 「Nói hươu nói vượn!」
「Khi bố mất, con đã lén cắt một lọn tóc của ông ấy giữ lại. Ai ngờ được, lọn tóc này bây giờ lại cứu con.」 Chồng tôi cảm thán.
「Mọi người ơi, sự thật dần dần hé lộ, cảm ơn anh cả donate lớn, mọi người ơi, spam quà lên nào, mỗi người một phiếu, chúng ta sẽ biết ngay sự thật.」
Phan Hiểu Nhu nhiệt tình livestream.
Mẹ chồng vội vàng chạy tới: 「Đừng quay nữa, đừng quay nữa.」
Phan Hiểu Nhu giơ điện thoại, né tránh mẹ chồng.
「Vì sự thật cuối cùng, tôi không tiếc đại nghĩa diệt thân, mọi người ơi, chính nghĩa có thể đến muộn, nhưng không bao giờ vắng mặt. Spam quà lên nào, chúng ta hãy cùng nhau vạch trần sự thật.」
Phan Hiểu Nhu vừa kích động vừa né tránh sự truy đuổi của mẹ chồng.
「Có người muốn kết nối.」 Phan Hiểu Nhu vừa nói vừa nhấn nút loa ngoài.
Một giọng chửi rủa the thé vang lên:
「Con mụ già này vừa xấu vừa lẳng lơ vừa độc ác, thảo nào lại sinh ra đứa con gái giỏi diễn trò, cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, xấu xí mà còn bày đặt lẳng lơ, ghê tởm c.h.ế.t đi được.」
「Bạn đúng là người phát ngôn của mọi người, những người bị lừa lúc này đều rất phẫn nộ.」 Phan Hiểu Nhu cổ vũ.
Lời lẽ chửi rủa của đối phương càng ngày càng không thể nghe nổi.
Triệu Sa Sa tức giận đập mạnh vào giường.
Xin chào. Tớ là Đồng Đồng. Đừng ăn cắp bản edit này đi đâu nhé!!!!
Phan Hiểu Nhu thêm dầu vào lửa, thỉnh thoảng lại kể ra những chuyện hai mẹ con bà ta từng bắt nạt tôi mà cô ta biết.
Cô ta và những "người nhà" của cô ta cứ như nắm giữ chính nghĩa của cả thế giới.
Tôi nhìn vở kịch trước mắt, cảm thấy buồn bã khó tả.
Đằng sau màn hình, hàng ngàn hàng vạn người, không có đủ kiên nhẫn để chờ đợi kết quả xét nghiệm ADN.
Có lẽ, họ căn bản không quan tâm đến sự thật.
Nghĩ đến những gì đã trải qua mấy ngày nay, tôi biết rõ hai mẹ con này sẽ phải đối mặt với điều gì tiếp theo.
Mẹ chồng thấy không thể xoay chuyển tình thế, ngồi bệt xuống đất gào khóc.
「Đồ bất hiếu, mày muốn mẹ sống sao đây, mày muốn bức tử mẹ ruột sao…」
Bà nước mắt nước mũi tèm lem, vừa khóc vừa mắng.
Chồng tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y tôi, bình tĩnh nhìn bà.
Mấy phút sau, mẹ chồng khóc mệt, nức nở.
「Khóc xong chưa? Khóc xong rồi thì chúng ta nói chuyện tương lai.」 Giọng chồng tôi lạnh lùng.
12
Mẹ chồng cuối cùng cũng nhận ra, bà đã hoàn toàn mất đi đứa con trai này.
Kết quả thương lượng là, mỗi tháng chồng tôi sẽ đưa cho mẹ chồng 3000 tệ tiền trợ cấp.
Những chuyện khác, anh ấy sẽ không quan tâm nữa.
Khi tôi được chồng dắt tay rời đi, Triệu Sa Sa vậy mà lại nhảy phắt từ trên giường xuống, cầm lấy lọ hoa trên bàn định đánh lén tôi.
Trong tích tắc, tôi dùng hết sức bình sinh, phản ứng lại, đẩy cô ta ra.
Cô ta ngã xuống đất, ôm chân bị thương kêu gào thảm thiết, m.á.u thấm ra từ lớp băng gạc.
Đến nước này rồi, cô ta vẫn không biết hối lỗi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ong-chong-ngu-hieu-trong-sinh/end.html.]
Loại người này, không đáng được thương hại.
Tôi quay người cùng chồng rời đi.
Trên đường về, tôi và chồng tôi nắm c.h.ặ.t t.a.y nhau.
Mặc dù không nói một lời, nhưng chúng tôi chưa bao giờ kiên định như lúc này.
Gia đình tôi, cuối cùng cũng giống một gia đình bình thường rồi.
Nhìn đâu cũng thấy thuận mắt, cảm giác thoải mái không nói nên lời.
Sau khi sóng gió hoàn toàn lắng xuống, chồng tôi thuê người giúp việc, để tôi có thêm thời gian làm tự do.
Tài khoản của tôi phát triển với tốc độ vượt xa dự đoán của tôi.
Mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tốt đẹp hơn.
Cuối tuần hai tháng sau, tôi và chồng cùng nhau đi chợ mua đồ ăn.
Trong chợ, ánh mắt chồng tôi chăm chú nhìn vào một góc.
Tôi nhìn theo hướng anh ấy nhìn.
Mẹ chồng tiều tụy đang đẩy chiếc xe lăn có cô em chồng ngồi trên đó.
Họ vừa nhặt rau củ quả mà người bán hàng vứt đi, vừa livestream.
Tôi lo lắng nhìn chồng, sợ anh ấy buồn.
Anh ấy thu hồi ánh mắt, bình tĩnh mỉm cười với tôi: 「Đi, mua hải sản thôi, hôm nay anh trổ tài cho em xem.」
Tôi vô cùng yên tâm khoác tay anh ấy.
Đêm đó, lúc ân ái mặn nồng, ngay khoảnh khắc tôi và anh ấy hòa làm một, trong đầu tôi đột nhiên lóe lên những hình ảnh kỳ lạ.
Từng cảnh tượng như đang chiếu phim.
Tôi ly hôn với anh ấy.
Anh ấy cưới Phan Hiểu Nhu.
Anh ấy gặp tai nạn xe hơi.
Phan Hiểu Nhu và Triệu Sa Sa bỏ mặc anh ấy.
Mẹ chồng cũng buông tay.
Nữu Nữu không đành lòng, muốn chăm sóc anh ấy.
Vì con, tôi bắt đầu chăm sóc anh ấy.
Anh ấy bò đến cửa sổ, nhảy xuống.
…
Sau đó, tôi thấy n.g.ự.c mình nặng trĩu, không nhịn được kể cho anh ấy nghe về những ảo giác kỳ lạ này.
Anh ấy không nói gì, chỉ ôm chặt lấy tôi, lẩm bẩm bên tai tôi như đang mơ màng:
「Cảm ơn em vẫn còn ở đây, anh sẽ không bao giờ làm một đứa con trai ngu hiếu nữa.」
(Hoàn thành)