Ông Trời Ơi! Tên Câu Cá Kia Đang Độ Kiếp Kìa - 10
Cập nhật lúc: 2024-11-04 14:22:29
Lượt xem: 1
Chương 10: Luyện thể, thiếu nợ!
Trong Vân Dương Tông, giá cả của bùa chú cấp một hạ phẩm và trung phẩm đều không cao.
Nguyên nhân là vì giấy bùa trắng rất dễ làm và nguyên liệu cũng dễ tìm, tông môn đều có xưởng trực tiếp sản xuất hàng loạt hai loại giấy bùa trắng của hai cấp này.
Nhưng lá bùa thượng phẩm thì không như vậy, mặc dù tông môn có bán giấy bùa trắng nhưng rất đắt đỏ, một viên linh thạch chỉ có thể mua được một tờ giấy bùa trắng.
Giấy bùa của vị sư huynh trước mặt này theo lời hắn nói là do chính hắn làm, nên vì tình đồng môn, lại thêm tứ sư huynh nói giúp mới bán cho Giang Xuyên một tấm với giá năm viên linh thạch.
Nhưng cho dù như thế, lần này Giang Xuyên cũng đã tiêu tốn một khoản tiền lớn, khiến tài sản của mình giảm một nửa.
“Sư huynh, các vị sư huynh, các ngươi có biết trong tông môn có công pháp Luyện Thể nào không?”
Mua xong bùa, Giang Xuyên bắt đầu hỏi thăm tin tức của bọn họ.
Hôm qua sau khi Giang Xuyên ăn viên Ngư Đan đầu tiên đã có ý định sau này sẽ tìm bản công pháp Luyện Thể để luyện tập.
Chưa nói đến việc viên Ngư Đan này dường như có tác dụng lớn hơn trong việc tăng cường thể phách, ở một mức độ nhất định, nó có thể thay thế các loại tài nguyên cần thiết cho Luyện Thể, có thể giải quyết phiền não nhất của việc Luyện Thể.
Nếu nghĩ theo một góc độ khác, y là một người câu cá, nếu không có đủ khí lực, sau này khi đối mặt với yêu ngư lớn hơn thì phải làm sao?
Y cũng không thể quăng cần câu rồi cứ dán mãi bùa cự lực trên người chứ?
Huống chi, bùa cự lực có tác dụng trong thời gian ngắn, nhưng sau này thì sao?
Sau khi cảnh giới của bản thân tăng lên, muốn đi câu những con cá hung dữ và lớn hơn, sức mạnh nhục thân yếu ớt chỉ dựa vào bùa cự lực thì không thể chịu đựng nổi.
Cho nên y bắt buộc phải tu hành Luyện Thể.
“Sư đệ, ngươi tìm công pháp Luyện Thể làm gì? Không phải là muốn tu luyện chứ?”
Giang Xuyên vừa dứt lời, tứ sư huynh lập tức tỏ vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn sang.
Luyện Thể cũng có một hệ thống tu luyện, vả lại trên lý thuyết thì Luyện Thể không phụ thuộc nhiều vào linh căn như Luyện Khí.
Chỉ cần ngươi chịu khổ, Luyện Thể với linh căn trung hạ phẩm thật ra lại càng dễ đạt tới tầng thứ cao hơn.
Nhưng, đây chỉ là lý thuyết.
Bởi vì Luyện Thể không chỉ phải gian khổ, còn phải ăn các loại linh tài để thúc đẩy nhục thân chuyển hóa.
Ở thế giới này, lịch sử tu luyện được ghi chép tính đến nay đã hơn mấy vạn năm.
Thiên tài địa bảo và các loại linh vật chỉ còn lại rất ít bởi sự tiêu thụ và thu thập của các thế hệ tu luyện giả, làm gì có nhiều tài nguyên để cung cấp cho nhu cầu Luyện Thể.
Cho nên hiện tại mặc dù con đường Luyện Thể vẫn có truyền thừa, nhưng số lượng người tu luyện thì rất ít.
Vả lại cho dù có, rất nhiều người cũng chỉ coi đó là một phương pháp hỗ trợ tu luyện.
Giang Xuyên cười nói: “Ta cảm thấy cơ thể xương cốt hơi yếu, muốn thử tìm công pháp Luyện Thể đơn giản để tu luyện thêm một chút!”
“Giang sư đệ, đừng nói là vì ngươi câu cá cảm thấy kéo cá quá mệt nên muốn học thêm một chút phương pháp luyện thể để câu cá dễ hơn nhé?” Có người nói với giọng đùa giỡn nhưng lại nói trúng mục đích của Giang Xuyên.
Mặc dù mỗi người trong bọn họ đều rất ngây thơ, nhưng chỉ ngây thơ chứ không ngu ngốc.
“He he, sao có thể chứ!” Giang Xuyên cười hì hì: “Sư tôn ta đã hạ lệnh không cho phép ta đi câu cá!”
Lúc này tứ sư huynh cũng nhìn về phía Giang Xuyên và nói: “Sư đệ, học thêm một chút cũng không sao, đặc biệt là Phiêu Miểu Phong chúng ta đi theo con đường kiếm tu, công pháp vốn có chút tác dụng tăng cường nhục thân, nhưng hiện tại con đường này không thích hợp để tốn nhiều thời gian nghiên cứu, Luyện Khí mới là chính đạo hiện nay!”
“Đa tạ sư huynh dạy bảo, sư đệ đã hiểu rồi!” Giang Xuyên cúi người với tứ sư huynh.
Đúng lúc đó, một đệ tử Luyện Khí tầng tám vừa bán bùa dẫn lôi và bùa thần hành vạn dặm cho Giang Xuyên lấy ra một cuộn da dê từ trong túi trữ vật.
“Sư đệ, ngươi xem cái này có được không?”
“Hả? Sư huynh ngươi có công pháp Luyện Thể?” Lần này Giang Xuyên thật sự kinh ngạc.
Y chỉ định hỏi thăm tin tức từ bọn họ, cũng không ngờ hôm nay lại có thể lấy được, và không ngờ hắn thế mà trực tiếp lấy ra!
Sư huynh này nở nụ cười: “Năm trước khi xuống núi trấn thủ, gặp phải một tà tu, đây là chiến lợi phẩm lấy được sau khi tiêu diệt hắn ta.”
Hắn dừng một chút rồi lại nói: “Nói chứ sau khi tà tu này luyện được công pháp Luyện Thể này, phòng ngự thật sự rất cao, một tia sét của ta đánh vào đầu hắn thế mà chỉ khiến hắn xù đầu, hắn lắc đầu một chút rồi tiếp tục lao về phía ta, lúc đó thật sự làm ta sợ nhảy dựng!”
“Ha ha, nếu thật sự thành tựu ở Luyện Thể thì có chút ấn tượng, đặc biệt là ở cự ly gần, nếu cùng cấp chúng ta cơ bản không đánh lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/ong-troi-oi-ten-cau-ca-kia-dang-do-kiep-kia/10.html.]
Nhưng bây giờ muốn thành công trong việc Luyện Thể lại quá khó khăn!” Bên cạnh, có một vị sư huynh Luyện Khí tầng sáu khác mở miệng cười.
Giang Xuyên mỉm cười không nói gì, nhưng ánh mắt luôn dõi theo cuộn da dê trong tay hắn.
Chờ sư huynh này đưa qua, Giang Xuyên vội vàng nhận lấy.
Mở ra.
«Bá Thể Quyết»
Tên công pháp Luyện Thể ghi trên cuộn da dê rất đơn giản và thô bạo, trực tiếp gọi là Bá Thể Quyết.
“Bộ công pháp này có thể trực tiếp tu luyện đến Trúc Cơ kỳ, theo công pháp, sau khi có thành tựu trong Luyện Thể, một khi cơ thể bộc phát, chỉ dựa vào sức mạnh nhục thân thì có thể chống lại pháp bảo cấp thấp, thật sự rất biến thái!”
Sư huynh lấy ra công pháp này giới thiệu, mà Giang Xuyên cũng hiểu quy củ, sau khi đọc sơ qua phần mở đầu của công pháp thì nhìn về phía sư huynh này nói: “Không biết sư huynh muốn bán giá bao nhiêu?”
Sau một hồi mua sắm, bây giờ y thật sự túng thiếu, thậm chí y đã chuẩn bị lần này sẽ không mua, nghĩ rằng lần sau chờ kiếm được chút linh thạch lại đến.
Nhưng khiến y bất ngờ chính là...
Sư huynh trước mặt lại nói: “Sư đệ cứ xem mà cho là được, công pháp Luyện Thể bây giờ không đáng tiền, thứ này để trong tay ta cũng chỉ nằm hít bụi trong túi trữ vật thôi!”
“A! Cái này...”
Giang Xuyên có chút ngại ngùng.
Tự mình xem rồi cho giá?
Bây giờ y chỉ còn lại mười hai viên linh thạch, y còn chuẩn bị mua chút linh mễ làm mồi câu và cho mình ăn, đâu có dư dả linh thạch.
Giang Xuyên có chút ngại ngùng mở miệng: “Sư huynh, hay là lần sau mua đi? Sư đệ ta hiện tại thiếu tiền...”
Nói xong, y có chút luyến tiếc đưa lại cuộn da dê.
Mặc dù muốn, hơn nữa sư huynh này còn để y tự định giá.
Nhưng sao y có thể thật sự tùy tiện ra giá?
Gà Nướng Nhảy Múa Trong Lửa (truyện sáng tác)
Ngọc Thố Cung (truyện dịch)
Tùy tiện lấy ra một hai viên linh thạch sao?
Sư huynh này thật sự bán thì y cũng thật ngại không dám lấy!
“Không cần đưa lại cho ta, như vậy đi, tính hai mươi viên linh thạch, bây giờ sư đệ ngươi không có thì ta cho thiếu nợ, chờ khi ngươi có trả lại ta là được!”
“Cái này...” Giang Xuyên có chút chần chờ.
Nhưng lúc này, tứ sư huynh bên cạnh vẫn đang quan sát lên tiếng: “Sư đệ, Văn sư huynh đã nói vậy, nếu ngươi thật sự cần, vậy ngươi cầm lấy đi!”
“Vậy được!” Lúc này, Giang Xuyên cũng không do dự nữa.
Y cầm quyển da dê, nói với vị sư huynh trước mặt: “Đa tạ sư huynh, sư huynh yên tâm, khi sư đệ có linh thạch sẽ lập tức đến Khí Phong trả lại cho sư huynh!””
Đối phương là Luyện Khí tầng tám, thật ra Giang Xuyên đã quen biết hắn từ trước nên đương nhiên cũng biết hắn thuộc ngọn núi nào.
“Không sao, không sao!”
Vị Văn sư huynh này cười híp mắt gật đầu.
Sau đó, Giang Xuyên cất kỹ công pháp này và hàn huyên với bọn họ vài câu rồi tạm biệt và đi về phía một cửa hàng treo biển “gạo” ở khu phố phía sau.
Chỉ chốc lát, Giang Xuyên bước ra khỏi cửa hàng gạo với một trăm cân linh mễ trong túi trữ vật.
Sau khi từ biệt bọn người tứ sư huynh lần nữa, Giang Xuyên quay người rời khỏi phường thị.
Chuyến mua sắm lần này đã kết thúc.
Y mang theo hai mươi tám viên linh thạch hạ phẩm đi vào, giờ chỉ còn lại hai viên, hơn nữa còn nợ thêm hai mươi viên linh thạch.
Đột nhiên trở nên nghèo đến mức âm, nhưng thu hoạch cũng rất vẹn toàn.
Hiện tại, y chỉ cần đi tìm sư tôn để từ biệt, sau đó lại đến Nhiệm Vụ Đường nhận một nhiệm vụ là có thể xuống núi.