Phản Diện Lạnh Lùng Bị Tôi Hôn Cho Ngây Ngốc - Chương 6.2-8.1
Cập nhật lúc: 2024-08-26 08:44:04
Lượt xem: 2,713
Bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa sổ, gõ mấy cái rồi lại biến mất. Tiếng chuông điện thoại của Kỳ Ứng đột ngột vang lên, anh như chợt tỉnh ngộ buông tôi ra.
"Con muốn làm gì vậy?
"Niệm Niệm nhà người ta đang ốm đấy, Kỳ Ứng con muốn làm gì, mẹ đang hỏi con đó?
"Ngày mai mẹ sẽ đến chỗ con xem cô gái nhỏ thế nào, rốt cuộc ngày thường con có phải là không có chút quy tắc nào hay không."
Là giọng dì Kỳ, tôi im lặng che mặt.
[Bản dịch thuộc quyền sở hữu của bé Chanh - FB: Một Chiếc Chanh Vô Tree, chỉ được đăng tải trên fb và MonkeyD, những chỗ khác đều là ăn trộm nhé ạ~ đừng quên oánh giá pết Chanh 5 sao nhó, mãi iu mn]
Lại bị hiểu lầm rồi.
Tôi còn tưởng Kỳ Ứng sẽ ném tôi ra ngoài, kết quả anh chỉ nhàn nhạt "ừm" một tiếng.
Cho đến khi nghe thấy dì Kỳ hỏi tôi: "Ốm rồi thì phải nghỉ ngơi cho khỏe, cháu đừng chiều theo nó.
"Chờ lát nữa dì sẽ add facebook cháu, bị ủy khuất gì, cứ nói với dì."
Tôi cũng không bị ủy khuất gì, ngược lại là con trai bà còn bị tôi sàm sỡ mấy lần huhuhu…
Tôi ấp úng đáp ứng, kết quả bị dì Kỳ hiểu lầm, Kỳ Ứng thành công bị mắng một trận.
Sau khi dì Kỳ rời đi, tôi không dám nhìn thẳng Kỳ Ứng. Anh gõ nhẹ lên vô lăng, rất không tự nhiên hỏi tôi: "Về nhà với tôi?
"Em đã nghe thấy rồi đấy, mẹ tôi nói ngày mai muốn đến thăm em."
Tôi luống cuống gật đầu: "Vâng."
7.
Kỳ Ứng hoàn toàn khác với sự tàn nhẫn độc ác được miêu tả trong tiểu thuyết, trên đường về tôi còn lo lắng anh sẽ trả thù tôi. Kết quả chứng minh, Kỳ Ứng là một phản diện có phẩm chất.
Anh ủ rũ, vẫn có thể nghĩ cách an bài cho tôi:
"Cần gì không? Tôi bảo thư ký mang đến cho em.
"Thôi, tôi bảo cô ấy mua mỗi thứ một phần."
Ngón tay thon dài đặt trên môi, anh làm động tác im lặng.
"Chắc khoảng nửa tiếng, em đợi một chút.
"Em ngủ phòng này, tôi ở..." Anh dừng lại, đổi giọng, "Đừng làm loạn."
Gan người quả nhiên sẽ lớn lên khi được nuông chiều, sáng nay tôi còn lo lắng anh sẽ cho tôi một quyền, tối nay tôi đã muốn trêu chọc anh.
Tiếc là Kỳ Ứng không cho tôi cơ hội này, dặn dò xong liền vội vàng lên lầu.
Tôi nhìn chằm chằm bóng lưng anh, cảm thán: "Thân hình này thật tuyệt."
Hệ thống lên tiếng phản bác tôi: "Quả thật, rất xứng với cô."
Tôi lười để ý đến nó, thẳng thắn hỏi:
"Mạnh Nam Xuyên làm chuyện gì mà chọc giận anh ta đến mức bị trả thù điên cuồng vậy?"
Hệ thống im lặng vài giây mới lên tiếng: "Sau khi tra cứu cốt truyện gốc, là vì bênh vực nữ chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.me - https://monkeyd.me/phan-dien-lanh-lung-bi-toi-hon-cho-ngay-ngoc/chuong-6-2-8-1.html.]
"Nội dung gốc: Nghĩ đến Mạnh Nam Xuyên ngay cả cô gái thiện lương đơn thuần như Lâm Hân cũng lừa gạt, Kỳ Ứng tức giận không có chỗ trút..."
Mạnh Nam Xuyên là người giỏi nhất trong việc không từ chối, không chủ động, khiến các cô gái tranh giành nhau vì anh ta.
Nữ chính Lâm Hân cũng là một trong số đó, đến nửa cuối truyện, cô ấy mới thật sự bước vào trái tim Mạnh Nam Xuyên.
Đoạn cốt truyện này, ước chừng là Lâm Hân vô tình than phiền, bị Kỳ Ứng nghe thấy, phản diện yêu mà không được từ đó hắc hóa.
Chỉ là...
Tôi cụp mắt xuống, không nói cho hệ thống biết, đoạn cốt truyện này hình như không đúng lắm.
Mặc dù tôi không nghe được nội dung trò chuyện của Mạnh Nam Xuyên và Kỳ Ứng, nhưng mơ hồ có thể đoán ra được chuyện này không có bóng dáng nữ chính.
Quan trọng hơn là, trong nguyên tác Kỳ Ứng là một người cố chấp đến cực điểm, còn trong lúc tiếp xúc với anh hôm nay, anh đối với tôi càng giống như đang trêu đùa với thú cưng hơn.
Hời hợt mà tùy ý, không giống như trong lòng có người khác.
Nhất định còn có nguyên nhân khác.
Rốt cuộc là gì vậy?
8.
Người xưa nói rất hay, muốn công lược một người đàn ông, phải bắt đầu từ việc nắm bắt dạ dày của anh ta. Cho nên sáng sớm, tôi đã đặt đồ ăn ngoài, sau đó không ngại vất vả giả vờ như tôi tự làm.
Tôi thật sự là một người có trí tuệ.
Thức đêm chơi game nửa đêm, tôi buồn ngủ không chịu nổi, ngồi đó cứ ngáp ngắn ngáp dài.
Kỳ Ứng tên sầu riêng thối tha kia, vẫn chưa chịu dậy.
Trong lòng tôi mắng đến lần thứ bao nhiêu rồi, trên lầu cuối cùng cũng có động tĩnh, tôi lập tức điều chỉnh tư thế ngóng trông.
Nhìn thấy bóng dáng người đàn ông trên cầu thang, tôi nở nụ cười:
"Chào buổi sáng, đây là bữa sáng em đặc biệt dậy sớm làm cho anh.
"Ăn lúc còn nóng đi."
Kỳ Ứng đại khái là bị tài nấu nướng tinh xảo của tôi khuất phục, anh ngây người thưởng thức một lúc lâu, sắc mặt kỳ quái: "Em tự mình, ở nhà tôi làm?"
"Đúng vậy, không có gì đặc biệt, ăn tạm cho qua bữa thôi." Thằng nhóc, món này mà còn không hạ gục được anh.
"Trình Niệm." Kỳ Ứng nhếch khóe miệng, trông rất hứng thú, "Nhà tôi không có nồi niêu xoong chảo, cũng không có nguyên liệu.
"Em làm thế nào?" Anh nhìn tôi từ trên cao xuống, đáy mắt ẩn chứa ý cười.
May mà tôi biết làm nóng: "Hâm nóng lại, làm nóng thì cũng coi như là em làm mà."
Kỳ Ứng nghe vậy, một tay chống lên bàn, nhìn tôi cười một lúc lâu:
"Hôm qua, sao tôi không biết được miệng em cứng như vậy đấy."
Hừ, tôi cười lạnh trong lòng.
Hôm qua tôi đã cảm nhận được rồi, lời nói từ trong miệng anh còn đ.â.m người hơn cả tóc anh.
Sầu riêng thối!!!